Thật ra mới nãy hoàng đế cũng nghe được tiếng lòng của Diệp Phỉ Nhiên. Vì vậy, lúc mọi người hóng chuyện thì hoàng đế cũng đang hóng chuyện.
Và lúc mọi người tò mò, dĩ nhiên hoàng đế cũng tò mò.
Hơn nữa, ngài ấy vẫn nhớ mang máng, buổi tối mà Đồng Nhi chết, ngài cũng nghe được âm thanh tương tự.
Lúc đó, ngài chỉ cảm thấy hoảng hốt, tưởng mình đang nghe lầm. Hôm nay, ngài suy nghĩ kỹ lại mới biết mình không nghe lầm, mà nó là sự thật.
Nhưng lúc ngài muốn hỏi ra, lại bị một sức mạnh thần bí gì đó rất đáng sợ khiến bản thân không thể nào nói chuyện muốn nói ra khỏi miệng được.
Có điều hoàng đế không ngồi yên. Lúc đối mặt với tất cả chuyện này, ngài rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, nở một nụ cười vô cùng dịu dàng: “Tô cô nương đến à? Xem ra cô nương nuôi Lục hoàng tử rất tốt. Mới có mấy ngày không gặp mà trắng trẻo lanh lợi hơn rồi.”
Các văn võ bá quan đều nhìn Diệp phu nhân và Lục hoàng tử, chỉ cảm thấy bộ lọc của người cha ruột hoàng đế này có hơi dày. Ánh mắt của Lục hoàng tử rõ ràng vẫn còn ngu ngu ngơ ngơ, đờ đẫn vô thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT