Hai thúc cháu nghe được tiếng lòng của Diệp Phỉ Nhiên, bốn mắt nhìn nhau, hai người muốn hỏi nhưng lại không biết vì sao không hỏi ra miệng được.
Nhưng đều tò mò nhìn về phía Diệp Phỉ Nhiên đang nằm trong lòng Diệp phu nhân, Lạc Thân Vương tò mò hỏi: "Biểu tỷ, cháu ngoại ta thật sự là đáng yêu trắng trẻo, nhất định có chỗ nào hơn người nhỉ?" 
Diệp phu nhân không muốn gạt người trong nhà, nhẹ giọng cười nói: "Không phải Vương gia đã biết sao?"
Trong mắt hai thúc cháu đầy háo hức tìm ra điều mới lạ, nhất là Tô Dư Lan, trong nhà đã lâu không có trẻ con nhỏ như vậy, y nhịn không được, hỏi: "Cô mẫu, có thể cho ta ôm Tiểu Phỉ Nhiên không?"
Diệp Phỉ Nhiên nhìn hết người này đến người kia, chỉ cảm thấy thân thích nhà mình ai cũng anh tuấn đẹp trai.
Lạc Thân Vương tất nhiên không cần phải nói, người đẹp vì lụa, mặc cẩm y hoa phục vào càng tôn lên vẻ anh vũ bất phàm của Lạc Thân Vương.
Biểu ca Dư Lan cũng vậy, tuy y không cao bằng Lạc Thân Vương, nhưng lại có khí chất thư sinh khó có thể gọi tên, làm cho người ta nhìn mà thoải mái.
Nghĩ đến kết cục của biểu ca Dư Lan, trong lòng Diệp Phỉ Nhiên lại thở dài.
Tô Dư Lan vừa thầm nghĩ đứa nhỏ này tuổi còn nhỏ sao lại đa sầu đa cảm như vậy, đã nghe Diệp Phỉ Nhiên bới ra dưa của Đại biểu ca: [Đại biểu ca Tô Dư Lan, bởi vì bị Nam Cung Cường uy hiếp, không thể không ngầm chấp nhận chuyện bị gã đạo văn này. Trong kỳ thi đình, Nam Cung Cường dùng tác phẩm đạo thành công đạt được sự ưu ái của Hoàng thượng, được hạng nhất thi Đình. Mà Tô Dư Lan thì bởi vì văn chương bị đạo, cũng không chuẩn bị hai bài văn cho nên không thể trả lời vấn đề của Hoàng thượng, chọc giận long nhan, bị xóa tên trên bảng tiến sĩ...]

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play