Phi Ngọc công chúa vẫn luôn biết vị Liễu quý nhân này rất cực đoan, nhưng không ngờ ả lại cực đoan đến nhường này.
Rốt cuộc là thù hận cỡ nào mới làm một nữ tử mới hai mươi mấy tuổi không tiếc hủy diệt cuộc sống của mình cũng phải trả thù Liễu gia, thậm chí là toàn bộ Đại Ninh?
Nàng không hỏi, dù sao cũng không quan trọng, bất kể là thù hận như thế nào đều không thể tước đoạt sinh mệnh của những người dân vô tội.
Phi Ngọc công chúa nói: “Ta không hứng thú với đống yêu hận tình thù của ngươi, thậm chí cũng không hứng thú với sự sống chết của người khác. Ta chỉ muốn xác nhận, sau khi xong việc, Nam Chiêu ta có nhận được thù lao tương ứng hay không. Còn nữa, trừ chuyện này ra, ta yêu cầu kí hiệp định ngừng chiến trăm năm. Nam Chiêu ta hèn mọn, người dân không chịu nổi chiến loạn. Bọn họ chỉ muốn làm ruộng hái nấm, không yêu đánh trận như người Bắc Liêu.”
Liễu quý nhân cười: “Thật không ngờ, Phi Ngọc công chúa lại tận tâm tận lực với quốc gia của mình như vậy. Ta còn tưởng ngươi tình nồng ý đậm với hoàng đế Đại Ninh, thì ra trong lòng cũng mang tâm tư riêng nhỉ.”
Phi Ngọc công chúa cười nhạo: “Nhưng ngươi làm gì có lập trường nào mà chỉ trích ta? Ai cũng đều trung thành với chủ của mình, mỗi người lấy thứ mình cần. Ta chưa từng can thiệp ngươi, ngươi cũng đừng cố can thiệp ta. Bây giờ chúng ta hợp tác, cũng là do mục đích riêng của từng người. Chỉ cần đạt được mục đích, sao phải lo tâm tư của người khác làm gì?”
Liễu quý nhân gật đầu: “Cũng đúng, vậy Phi Ngọc công chúa định làm gì? Ngày nào ngươi cũng ở bên hoàng đế, hẳn là có thể thăm dò ý ngài ấy nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play