“Có thể là bạn bè chung của cả hai.”

Khách khứa nối liền không dứt, Cố Vân Khê có phần lo lắng bàn tiệc đặt trước sẽ không đủ.

Lại thêm một nhóm người đông đúc đi tới: “Tiểu Khê, đã lâu không gặp.”

Cố Vân Khê định thần vừa nhìn qua, lại là một nhóm ông lớn HK: “Ông Đổng, ông Tằng, chú Trần, bác Ngô, đã sang năm mới công việc bộn bề, sao các vị đều tới đây rồi?”

Dựa theo lễ nghi xã giao, cô đã gửi thiệp mời kết hôn cho họ, nhưng cô không nghĩ bọn họ sẽ đến tham gia.

Tết âm lịch HK đặc biệt quan trọng, không riêng nghi thức cúng bái tổ tiên, còn có rất nhiều lễ nghi cần phải đi lại, cho nên cô còn cố ý dặn dò trước, để bọn họ cho người tới đại diện tham dự là được.

Kết quả là bọn họ không chỉ tự mình đến đây, còn mang theo già trẻ lớn bé trong nhà đến, đây đúng là tổ chức thành đoàn đi tham gia tiệc cưới.

Thông thường, chỉ có quan hệ xã giao vô cùng thân thiết mới không ngại đường xa, công việc để đi như vậy.

Ngài Đổng nhìn cô dâu trẻ dung quang toả sáng, không khỏi nhớ tới cô gái nhỏ mười mấy tuổi lúc mới gặp, thời gian trôi qua thật nhanh.

“Hôn lễ của cháu và Tề Thiệu, sao ông có thể không đến? Cả hai cũng coi như là con cháu trong nhà, ông nhìn hai đứa trưởng thành rồi cùng nắm tay đi đến lễ đường, chúc mừng hai đứa.”

“Cảm ơn, cảm ơn.”

“Lần trước không gặp mặt thật đáng tiếc, hôn lễ lần này nói gì đi nữa cũng phải tới.”

Khách đến từ Thâm Thành xem đến trợn mắt há hốc mồm, bởi vì hai nơi HK và Thâm Quyến cách nhau rất gần, cho nên bọn họ thường xuyên nhìn thấy mấy vị Phật lớn tiếng tăm lừng lẫy này trên các bảng tin tài chính trên TV.

“Tề Minh Châu, cô dâu rốt cuộc là ai? Sao ngay cả mười đại phú hào HK cũng có thể quen biết? Hơn nữa còn có vẻ rất thân thiết.”

Tề Minh Châu cũng mơ hồ. “Có thể, cũng là bạn của chú tôi…” Nói ra những lời này, chính cô ta cũng thấy chột dạ.

Bọn họ rõ ràng thân với Cố Vân Khê hơn.

“Chị Tiểu Khê, bọn em tới rồi.” Người của Mạc gia cũng đến, là Tiểu Bát đưa mấy anh chị em trong nhà theo tới đây, còn chu đáo chuẩn bị quà mừng cưới.

Thế hệ trẻ của Mạc gia đối với Cố Vân Khê không có ác cảm quá lớn, huống chi bọn họ còn bị cô quản chế, tương lai tốt nghiệp đại học, gây dựng sự nghiệp hay thậm chí kết hôn còn phải nhìn sắc mặt của cô.

Tiểu Bát vừa nói muốn đến tham gia hôn lễ, tất cả mọi người tích cực hưởng ứng. Mặc kệ trong lòng bọn họ nghĩ như thế nào, nhưng xây dựng quan hệ thì không bao giờ bị thiệt thòi.

Cố Vân Khê cũng không có ý trở mặt với họ, gọi Hoắc Minh Duyệt vào cùng.

Khi người Mạc gia nhìn thấy khách mới đến trong hội trường, rất chấn động.

Mạc Tiểu Thất mờ mịt nhìn chung quanh: “Ngài Đổng và Cố Vân Khê có giao tình, chuyện này tôi biết từ lâu, nhưng còn Ngô gia, Lý gia, Bao gia, Kim gia tại sao họ đều cùng đưa gia đình tới đây?”

Bọn họ có qua lại từ khi nào?

Mọi người đối mặt nhìn nhau, cực kỳ m.ô.n.g lung.

Mạc Tiểu Thất dứt khoát lớn mật chủ động xuất kích: “Bác Bao, cháu là Tiểu Thất của Mạc gia, ngài còn nhớ cháu không? Không nghĩ tới có thể gặp được ngài ở đây, ngài là khách mời của bên nào?”

Ngài Bao liếc mắt một cái đã nhìn ra tâm tư của hắn, người Mạc gia, cũng không biết nên nói bọn họ may mắn hay là bất hạnh.

Thế hệ bọn họ đã được định sẵn là sống dưới ánh sáng chói mắt của Cố Vân Khê.

“Coi như là khách của phía nhà trai đi, nhưng vợ chồng cùng chung một thể, là quan hệ của ai không quan trọng.”

Bọn họ đều là nhà đầu tư của quỹ tư nhân Tề thị, hưởng lợi không ít, lần trước Tề Thiệu mang theo bọn họ đại sát tứ phương ở nước Mỹ, kiếm được đầy bồn đầy bát còn toàn thân trở ra, hôm nay ngẫm lại vẫn nhiệt huyết sôi trào như cũ.

Họ cũng không lấy lại tiền gốc, vẫn duy trì sự hợp tác chặt chẽ.

Cho nên Tề Thiệu kết hôn, bọn họ đương nhiên phải đến đây cổ vũ.

Bọn họ chỉ có duyên được gặp mặt Cố Vân Khê có một lần, không chịu nổi việc Đổng khen cô không dứt miệng trước mặt bọn họ, nghe nhiều nên không nhịn được sinh ra vài phần thưởng thức.

Người thông minh tuyệt đỉnh lại có bản lĩnh, ai mà không muốn kết giao lâu dài chứ?

Người Mạc gia lâm vào trầm mặc, bọn họ nói không sai, khách mời ở đây đều là mạng lưới quan hệ của đôi vợ chồng mới cưới này.

Mạc Tiểu Ngũ bỗng nhiên nhìn thấy một người quen mắt, một người thường xuyên xuất hiện trên các tạp chí tài chính và kinh tế nhưng không dám xác nhận: “Tiểu Bát, mau nhìn người kia xem, đó là ai?”

Tiểu Bát hiện giờ dựa theo quỹ đạo nhân sinh mà Cố Vân Khê sắp xếp, đi học nghiên cứu tài chính tại trường đại học ở nước Mỹ.

Ở đó, cô thường nghe người ta nhắc đến tên của Cố Vân Khê và Tề Thiệu.

Bọn họ không còn ở trong giang hồ, nhưng giang hồ vẫn còn lưu lại truyền thuyết lừng lẫy của bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play