Cũng đúng thôi, dù sao thì hiện tại viện trưởng là thượng tướng, chính ủy cũng là thượng tướng, thử hỏi mọi người làm sao không khẩn trương được?
Viện trưởng tươi cười, nói: "Nghe nói hôm nay ngày đầu tiên các bạn đi học, nên chúng tôi ghé qua nghe một chút.”
Ông đây là sợ cô gái trẻ tuổi này không áp chế được những tiểu yêu tinh này nên mới cố ý tới đây dọa bọn hắn một trận.
Cố Vân Khê chỉ cho là khi bắt đầu khai giảng khóa học, người ta muốn đến đây kiểm tra hạ thì cũng là chuyện rất bình thường thôi, nên cô cười híp mắt gật đầu, chào hỏi bọn họ: "Các vị mau đến đây ngồi đi."
Sau khi ngồi xuống......
Triệu lão gia khoát tay áo, nói: "Tôi muốn ngồi hàng thứ nhất, nghe rõ hơn.”
Học sinh hiện đang ngồi hàng thứ nhất lập tức đem chỗ ngồi nhường lại cho bọn họ. Chờ mọi người ngồi xuống xong, Triệu lão gia vội hỏi: "Tiểu Tịch, cô hôm nay dạy cái gì vậy?"
“Xây dựng mạng cục bộ đơn giản nhất, từng bước từng bước một.”
“Ha ha ha, đơn giản nhất? "Triệu lão gia như bị cô chọc cười: " Đơn giản của cô không giống với nhận thức của mọi người đâu.”
Bạch lão gia nghe vậy cũng cười theo. Dù sao ông cũng từ sở nghiên cứu máy tính qua, cái này mà cô cũng dám gọi là đơn giản sao?
Cố Vân Khê nhíu mày, nhưng khi cô còn chưa kịp phản ứng lại thì đã nghe thấy tiếng bíp dài trên máy tính. Cô liền cúi đầu nhìn, sắc mặt đại biến, nói: "Hỏng bét rồi.”
Triệu lão quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?”
Cố Vân Khê mím môi, yếu ớt giơ tay phải lên, nói: "Báo cáo viện trưởng, tôi không cẩn thận xông vào mạng cục bộ của trường chúng ta, ừm, ở phòng hồ sơ tuyệt mật kia... đi dạo một chút."
Viện trưởng:...
Phòng lưu trữ dữ liệu mã hóa? Không phải nói, đặc biệt an toàn sao? Làm sao lại bị cô không tốn chút thời gian mà công phá rồi? Thật hay giả vậy?
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của ông liền vang lên, giọng nói của đối phương bên kia vô cùng cấp bách lại mang theo chút sụp đổ: "Viện trưởng, không tốt rồi, đã xảy ra chuyện. Mạng internet cục bộ của chúng ta đã bị tên hacker ắt ơ nào đó công phá rồi, toàn bộ tư liệu cơ mật đều đã bị chúng…..."
Không biết có phải là do ông bấm nhầm nút loa phát thanh của điện thoại di động hay không, mà lời của đối phương bên kia đặc biệt vang dội, tất cả mọi người ở đây đều nghe được.
Trong khoảng thời gian ngắn, không khí trong phòng là lạ, biểu tình của mọi người hiện tại cũng vô cùng đặc sắc.
Tất cả mọi người nhìn Cố Vân Khê, vẻ mặt Cố Vân Khê vô tội, nói: "Hacker nào chứ? Đúng là nói bừa! Tôi chỉ đi dạo một chút thôi, không ngờ phòng ngự của các người lại yếu đến như vậy, chỉ trong vòng một phút thì tôi đã công phá được rồi. A, không đúng, đây là phản ứng theo bản năng của tôi, mỗi khi gặp một đề bài khó tôi đều sẽ như vậy, hoàn toàn không có ý gì khác.” Cô kiên quyết không thể thừa nhận mình là hacker được!
Mọi người:... Giaỉ bài tập sao? Lý do này cũng đủ mạnh mẽ đi.
Một phút đồng hồ đã công phá mạng lưới internet của tổng cục xong, đây còn là tiếng người nói nữa sao?
Viện trưởng còn có thể làm sao bây giờ? Ông chỉ có thể nhìn về phía Cố Vân Khê, bất lực nói: "Tiểu Tịch, cô phải phụ trách khắc phục hậu quả lần này.”
Cố Vân Khê cực kỳ bất đắc dĩ, nói: "Được rồi, để tôi làm một cái mã hóa thăng cấp, ai lại làm ra cái hệ thống tệ như vậy chứ? Một tầng phòng hộ sao mà được. Tối thiểu phải thêm ba tầng mã hóa bảo vệ.”
Cô xắn tay áo lên chuẩn bị mở khóa, thì như nhớ cái gì đó, hỏi ông: "Vậy, bây giờ tôi sẽ bắt tay vào làm luôn sao?”
Viện trưởng khẽ gật đầu, nói:"Đúng vậy. Cô cần bao lâu?”
Cố Vân Khê suy nghĩ một chút: "Nửa giờ đi.”
Trong đầu viện trưởng bỗng hiện lên một suy nghĩ, vội nói: "Chờ một chút.”
Ông phân phó: "Gọi nhân viên ở phòng máy kỹ thuật tới đây nghe giảng, học thêm chút bản lĩnh đi.”
Lời nói của ông tựa như đang mở đường cho Triệu lão gia, ông ấy cũng nói:"Ai ai, tôi cũng gọi kỹ thuật viên của đơn vị chúng tôi tới.”
“Vậy đơn vị chúng tôi cũng không thể bỏ qua chuyện tốt như vậy, tôi cũng sẽ thông cho bọn họ,”
Mọi người tranh nhau muốn chiếm được cơ hội lần này, bộ dáng vô cùng liều mạng.
Các học sinh nhìn thấy một màn này, bọn họ vô cùng chấn động. Nguyên lai, vị giảng viên trẻ tuổi này lại trâu bò như vậy a.
Trong lúc vẫn còn nhàn rỗi, Triệu lão gia tiến lại gần xem máy tính xách tay của Cố Vân Khê. Bên trong máy tính của cô có rất nhiều thứ.
Cô mở một tập tin đánh dấu khóa học, đập vào mắt người ta là các mục lục con vô cùng dày đặc.
“Những bài học này cô đều tự mình chuẩn bị sao?”
“Đúng vậy. "Cố Vân Khê vô cùng nhu thuận, nói: "Đến lúc đó, tôi sẽ gửi email cho các học sinh ở đây.”
Trong lòng Triệu lão gia nghe vậy liền khẽ động: "Email? Hiện tại trong nước còn chưa có cái hộp thư này, nghe nói nó vô cùng tiện lợi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT