Người ta căn bản không có ý định đưa cô đi đâu xa làm gì.
Mà là muốn đưa cô vào nơi này a, a a a!
Đơn giản mà nói, viện khoa học quân sự chính là trung tâm, là kho tư tưởng và nguồn thông tin của quân đội. Viện trưởng đầu tiên của viện này chính là nguyên soái có công khai quốc. Đây chính là một trong những đơn vị có độ bảo mật cao, thần bí nhất, người ngoài tuyệt đối không thể vào đây.
Người bình thường cũng không biết nó tồn tại, nhưng trên thực tế, nó là thuộc về quân khu, chỗ đứng của nó trong giới quân sự vô cùng cao.
Cho nên đối với việc đi vào nơi này công tác cùng với việc mai danh ẩn tích cũng không có gì khác nhau.
Cố Vân Khê vẻ mặt mê mang đi theo Hoắc Vân Sơn tiến vào học viện. "Nhìn dáng vẻ của anh xem ra rất quen thuộc, anh thường xuyên tới nơi này sao?"
Hoắc Vân Sơn một thân quân trang, thần sắc nghiêm túc, nói: "Nơi này là nơi vô số nhân tài trong giới quân sự đều tha thiết ước mơ tới.”
Khi Cố Vân Khê nhìn những người tham dự hội nghị bên dưới, tâm tình cô đặc biệt phức tạp.
Có một số là nhân vật lớn xuất hiện trong tin tức truyền hình, có một số là nhà khoa học đức cao vọng trọng, cấp bậc cao đến mức khiến cô sợ hãi. Cô chỉ là một người thanh niên còn trẻ tuổi, có tài đức gì mà có thể xuất hiện ở loại trường hợp này chứ?
Cô yên lặng ngồi ở góc, yên lặng nghe mọi người thảo luận, cô chỉ coi mình là một nhân viên bình thường đi dự hội thảo mà thôi.
Cô cũng nhận được một ít tài liệu, đến khi nhìn kỹ hơn, cô không khỏi choáng váng. Đây là tổng quan và nguồn cấp dữ liệu luận án cô viết, không liên quan đến nhiều kỹ thuật, nhưng chỉ riêng như vậy đã có vài trang.
Thư ký Vương phụ trách chủ trì cuộc thảo luận học thuật này. "Mọi người đều xem qua phần tư liệu này, hoan nghênh mọi người đưa ra ý kiến của mình.”
Mọi người đều rất tích cực, chủ đề gì trong bài viết này cũng đều nói đến.
Cô nhìn ra được, mọi người thật sự cảm thấy rất hứng thú đối với bản thiết kế này.
Một vị đại lão trong quân đội đối với việc ‘xây dựng thông tin hóa điện tử của quân đội’ nhìn rất nhiều lần, nghiên cứu rất kỹ về chủ đề này.
"Tôi rất muốn biết một điểm, cái ‘hệ thống vệ tinh dẫn truyền thông tin’ này là cần mấy khỏa địa đồng bộ vệ tinh đến định vị, kế hoạch này thật sự khả thi sao?"
Từ điểm đến mặt, phương thức liên lạc từ cơ sở đến cao tầng đều phải thay đổi hết, đối với thời đại này mà nói thì việc làm này có chút khó khăn. Một nhà khoa học nhìn hồi lâu, rồi cảm khái noi:"Tôi cảm thấy rất khả thi, ở phương diện kỹ thuật thì không thành vấn đề. Nhưng, dưới tình huống trước mắt của nước ta, phương diện công nghệ cao này của nước ngoài không cho phép chúng ta tiếp cận với nó. Cái này còn không biết cần thời gian bao lâu mới có thể hoàn thành được?"
"Chỉ riêng việc phóng vệ tinh đồng bộ đã mất nhiều năm, và các phương tiện và công nghệ lát nền nữa, ít nhất là 10 năm."
“Không cần mười năm, vệ tinh thông tin của nước ta đang nghiên cứu, có lẽ rất nhanh sẽ thành công.”
Nhưng vào lúc này, thư ký Vương nhìn qua, nói: "Tiểu Khê, cô dự đoán thử việc này trong vòng mấy năm?”
Toàn trường yên tĩnh, đồng loạt theo ánh mắt của thư ký Vương nhìn về phía Cố Vân Khê.
“A, tiểu cô nương này tới lúc nào vậy chứ?”
“Cô ấy không phải nhân viên sao?”
“Người đó là ai?”
“Tại sao lại xuất hiện trong một cuộc họp như vậy?”
….
Thân thể Cố Vân Khê bỗng chốc cứng đờ, tại sao ngài ấy lại gọi tên cô chứ? Cô chỉ muốn giả làm nhân viên bình thường đến đây nghe hội thảo mà thôi.
Nhưng chuyện đến trước mắt, cô muốn tránh cũng không tránh được nữa. Cô ho khan một tiếng ngồi thẳng người, cười nói: “Tôi không biết trình độ kỹ thuật vệ tinh của nước ta như thế nào, nhưng đối kỹ thuật vệ tinh này chúng ta có thể thử một chút.”
“Đừng nói giỡn, cái kỹ thuật này đòi hỏi trình độ vô cùng cao. Năm 1991 tại chiến tranh vùng Vịnh, nước Mỹ không dùng GPS, mà chọn dùng Doppler đo tốc độ định vị..."
Cố Vân Khê yếu ớt giơ tay phải lên, nói: "Cho tôi nói một chút. Ở nước ngoài đã thăng cấp thành thời gian đo khoảng cách định vị. Đó chính là dùng thời gian để phát tín hiệu vệ tinh đi, dùng phương trình mô hình toán học tính toán đến định vị. Với cách làm này thì vừa có thể cho quân đội lục địa định vị, cũng có thể dẫn đường hạm đội trên biển, tính toán chính xác thời gian máy bay thả đạn, tên lửa dẫn đường, độ chính xác có thể đạt tới vài mét, sai lệch thời gian chính xác nhất tính đến nay là 1 micro giây..."
Một khi nói đến chuyên ngành của cô, cô lập tức thao thao bất tuyệt, tràn đầy tự tin.
Cô phổ cập kiến thức khoa học nửa giờ, trong hội trường lúc này hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Có người nghe không hiểu, nhưng theo bản năng cảm thấy đây là tin tức vô cùng quan trọng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT