Tề Thiệu mỉm cười: “Có bệnh mới cần gặp bác sĩ, ông ngoại cô ấy là bác sĩ.”

George trợn trắng mắt, cậu mới có bệnh, cả nhà cậu đều có bệnh.

Một đường ồn ào náo nhiệt đi đến khách sạn dừng chân, ngay gần sân bay.

Bọn họ bao trọn cả một tầng lầu, mang theo hơi nhiều người.

Cố Vân Khê không trì hoãn nhiều, súc miệng một chút rồi mở máy tính lên làm việc.

Cô đăng nhập vào hòm thư, một phần email hẹn giờ im ắng nằm bên trong, chính là phần cuối của nội dung sắp sửa được công bố đến toàn thế giới.

Cô cố ý mời quản gia nhà Adams tiến đến kiểm tra, sau khi quản gia xác định không có gì sai sót, tiến hành tiêu hủy trước mặt ông ấy.

Ngón tay thao tác ấn nút xóa bỏ thiết lập gửi đi chỉ cách thời gian xác định ban đầu gần ba tiếng.

Quản gia không nhịn được liếc Cố Vân Khê một cái, ánh mắt có chút phức tạp.

“Không có nút thu hồi?”

Lúc trước cô gửi email uy h.i.ế.p cho gia tộc Adams, sao lại không thấy ngoan ngoãn như vậy?

Nội dung cuối cùng kia lại càng thêm mắm dặm muối so với các nội dung ban đầu, nói lung tung một đường nhưng vẫn rất logic, trình độ hắt nước bẩn làm cho người ta tức hộc máu.

“Không có, tôi cam đoan.” Cố Vân Khê biểu hiện giống như hai người khác nhau.

Quản gia trầm mặc vài giây, lấy ra một phần hiệp nghị để cho cô ký, đại khái chính là không thể phát đi những nội dung tương tự về gia tộc Adams, còn phải chịu trách nhiệm xóa bỏ và làm rõ những nội dung trước đó trước công chúng.

Cố Vân Khê nhìn kỹ hiệp nghị một lần, không vội tỏ thái độ, trước tiên thả ra một phần văn án.

“Ở đây có một phần phương án làm sáng tỏ mọi chuyện, ông nhìn xem có được không?”

George thấy thế, đúng là hết chỗ nói, cô nhóc này tâm nhãn đủ sâu, đã sớm làm vài hành động chuẩn bị. Vẻ mặt quản gia càng thêm quái lạ, nhưng ông cũng không nói gì, nghiêm túc nhìn nội dung.

Thật ra thì nội dung rất đơn giản, chỉ nghiêm túc nói rõ những phần email trước đây chỉ là tiểu thuyết bịa đặt, không phải sự thật.

Về phần công chúng trên toàn thế giới có tin hay không, vậy thì không có biện pháp khống chế.

“Ở đây có ghi thêm một vài cái, viết thêm vài câu chuyện phong lưu của gia tộc để dời đi sự chú ý, phải mạnh mẽ hơn một chút, che đậy chuyện trước đó.”

“Được thôi.” Cố Vân Khê không thấy có vấn đề gì cả, đến lúc đó tìm thêm mấy nhà văn cùng nhau viết, viết đến m.á.u chó đầy trời, tạo thành bộ tiểu thuyết ăn theo nữ sĩ Quỳnh Dao đầu tiên trên internet, đảm bảo hấp dẫn ánh mắt không ít người, không cần đề cập đến tính chân thực.

Cuối cùng, Cố Vân Khê ký tên vào hiệp nghị, đại quản gia cẩn thận cất đi.

Ông nghiêm mặt nói: “Gia chủ của tôi bảo tôi hỏi vài vấn đề.”

“Làm sao cô biết nhiều chuyện như vậy?”

Cố Vân Khê có thể nói đó là tin tức mà thời đại sau này đào ra sao? Nhất định không được!

“Ách, tin vỉa hè, chẳng lẽ là người thậy việc thật?”

Lý do này không biết đại quản gia có tin hay không, dù sao, hắn còn đang tiếp tục truy cứu: “Là nghe ai nói?”

Tề Thiệu bưng khay trái cây đi tới, đút từng miếng từng miếng cho cô ăn.

Cố Vân Khê vui vẻ ăn hoa quả, nghiêm trang nói nhăng nói cuội: “Khắp nơi đều là tin tức nho nhỏ về nhà các vị đó, theo lý thuyết, các vị đã sớm quen việc trở thành chuyện trà dư tửu hậu, đúng không?”

Nói sau lưng là một chuyện, còn có người cả gan trực tiếp gửi email tiết lộ lại là một chuyện khác.

Quản gia từ chối cho ý kiến: “Tại sao cô lại chọn gia tộc chúng tôi?”

Cố Vân Khê không cần nghĩ ngợi nói: “Nổi tiếng nhất, có sức ảnh hưởng nhất, có thể đạt tới mục tiêu của ta nhanh nhất.”

Cô thẳng thắn nói: “Tôi có thể bồi thường mười triệu.”

Quản gia cố ý gọi điện thoại cho chủ nhân, sau khi nói chuyện một phen liền nói: “Tiền coi như không cần, nhưng ngài ấy hy vọng những chuyện này không có lần sau.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play