“Cho tôi một giờ, tôi lập tức đem sự tình hình ở đây xử lý thỏa đáng, sẽ không lưu lại nửa điểm rắc rối gì cho ngài.”

Trong lời nói có hàm ý, đối phương vừa nghe liền hiểu, người này còn muốn cưỡng ép bức cung nữa sao?

“Cậu nghe không hiểu tiếng người sao? Thả người! Lập tức thả người! Nếu không, tự mình gánh lấy hậu quả đi.”

“Thật ra ngài không biết….. " Ian cực lực giải thích.

Lời này chọc trúng yếu điểm của cấp trên, khiến ông ta giận tím mặt, nói:"Không biết gì sao? Đồ ngu xuẩn này, chuyện cậu làm hiện tại đã truyền khắp đi, cả thế giới đều biết hết rồi kìa. Ngay cả Liên Hợp Quốc cũng gọi điện thoại tới hỏi thăm tình huống bên phía tôi, điện thoại của cục hiện tại cũng bị họ gọi cho sắp nổ tung rồi, từ quan lớn cho tới bình dân đều đang chú ý đến chuyện này…Sao cậu lại có thể vì tiền mà tùy ý cáo buộc tội danh cho người ta chứ? Hiện tại mọi người đều cho rằng cục ZQ chúng tôi cá mè một lứa với cậu, chúng tôi sắp bị cậu hại c.h.ế.t rồi, cậu còn muốn gì nữa đây?”

Lời này của ông tựa như một một gáo nước lạnh tạt vào người khiến Ian không khỏi rùng mình, bất an nói: "Điều này sao có thể? Chưa tới nửa giờ…”

Cho dù phóng viên ở hiện trường phỏng vấn, cũng không thể đem tin tức truyền nhanh như vậy, anh ta nghĩ mãi mà không rõ được chuyện này rốt cuộc là sai ở đâu.

Cấp trên cười lạnh, tiếp tục nói: "Cậu có bản lĩnh gây chuyện, nhưng không có bản lĩnh bình ổn, ngu xuẩn, đầu óc cậu căn bản chơi không lại người ta, lập tức xin lỗi cô ấy nhanh, cầu xin cô ấy tha thứ đi. Tôi cũng cảnh cáo cậu, nếu cậu còn tiếp tục làm chuyện dại dột...... Cứ chờ ngồi tù đi.”

Điện thoại cúp, Ian nghe tiếng bíp, đầu óc trống rỗng.

Bắt anh ta xin lỗi? Cầu xin người ta tha thứ? Họ điên rồi sao?

Anh ta nhìn chằm chằm Cố Vân Khê, ánh mắt mang đây sát khí: “Cô nói, điện thoại ở đây không gọi được?”

Cố Vân Khê hơi sợ hãi, nhưng lời nói ra cực kỳ khiêu khích anh ta: "Đúng vậy, nhưng tôi vẫn có thể g.i.ế.c c.h.ế.t anh, cái danh thiên tài của tôi không phải chỉ để trưng.”

Nhìn cô gái tương phản cực lớn, đáy lòng Ian dâng lên một tia quái dị, giống như… quả nhiên là anh ta nhìn nhầm rồi, đúng là xui xẻo mà!!!

“Cô rốt cuộc đã làm cái gì?”

Trong mắt Cố Vân Khê hiện lên ý cười, nói: "Tôi cũng chỉ gửi đoạn ghi âm đó cho hơn ba mươi triệu người đăng ký hòm thư GU88 thôi.”

Ian hít một ngụm khí lạnh, anh ta quả thật không dám tin. Phải biết rằng, vô số người đang dùng hòm thư điện tử của website này, bao gồm các trường đại học trong và ngoài nước và các cơ quan chính phủ, các doanh nghiệp lớn.

Ròng rã hơn ba ngàn triệu người sử dụng a, có thể tưởng tượng được những người này khi nhận được thư tín này, sẽ làm cho dư luận hiện tại điên cuồng, xôn xao như thế nào. Thật sự là không có biện pháp, thật sự là quá cao tay, anh ta đấu không lại.

“Cô......” Lúc này anh ta mới nhớ tới, người phụ nữ nhìn thì nhu nhược trước mắt thế nhưng lại là người sáng lập trang web.

Chuyện người khác không làm được, cô chưa chắc sẽ không làm được.

Cố Vân Khê nhẹ giọng trào phúng, nói: "Chỉ số thông minh như anh mà cũng muốn đấu với tôi, đúng là không biết tự lượng sức.”

Trước tiên cô đã nghĩ ra mấy phương án đối phó với anh ta, sau đó dựa vào thế dẫn dắt, chọn ra phương án tốt nhất cho bản thân mình. Có thể nói, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của cô.

Ian tự cho là thông minh, lại không biết thợ săn cao minh nhất thì sẽ luôn xuất hiện theo phương thức con mồi.

Giờ khắc này, anh ta rốt cục ý thức được chỗ nào không đúng, sắc mặt đại biến, "Là cô, ngay từ đầu tôi đã không có ý định đem sự tình nháo lớn lên. Hiện tại đi đến một bước này là bởi vì cô..."

Dựa theo kế hoạch của anh ta, bất kể là uy hiếp, hay là đe dọa, chỉ cần nghĩ hết biện pháp đem Cố Vân Khê nắm trong tay.

Anh ta muốn cho cô sống thì sống, muốn cho cô c.h.ế.t thì chết, bắt cho cô đem hết hàng tỉ gia sản của mình hai tay dâng lên cho mình.

Anh ta cũng không muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô, chỉ cần cô ngoan ngoãn kiếm tiền cho mình là được, còn chuyện học hành gì đó thì coi như thôi đi.

Vẫn cho rằng bằng nhiều năm đấu trí đấu dũng, kinh nghiệm phong phú của mình thì có thể thoải mái bắt được Cố Vân Khê, vì dù cho Cố Vân Khê là thiên tài, nhưng tuổi cô cũng còn quá trẻ, lại không có gì kinh nghiệm xã hội gì hết, rất dễ để anh ta nắm trong tay.

Nhưng sự thật chứng minh, cả ngày đánh nhạn nhưng cuối cùng lại bị nhạn mổ mù mắt, hôm nay thế nhưng cuối cùng lại bị ‘lật thuyền trong mương’.

Cố Vân Khê thương hại nhìn anh ta, nói "Lúc này anh mới kịp phản ứng sao? Đúng là ngu xuẩn.

Ian sắc mặt tái mét, anh ta không thể chấp nhận bị một người phụ nữ nắm trong tay được. “Cô không sợ tôi b.ắ.n c.h.ế.t cô sao?”

“Mỗi người đều có nhược điểm trí mạng, tôi có, thì anh cũng có. "Cố Vân Khê thần sắc đạm mạc như tuyết, nhàn nhạt nóiL "Tôi nếu có chuyện gì không hay, không riêng gì anh phải bồi táng tôi, mà tất cả người nhà của anh đều phải c.h.ế.t chung với tôi, một người cũng thể sống được. Anh có dám cược không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play