Lần tham gia thí nghiệm này này khảo nghiệm chỉ số thông minh và EQ của Cố Vân Khê.
Hơn nữa, mặc kệ là ở chỗ nào, chỉ cần chỗ nào có người chỗ đó liền có cạnh tranh, vì tiếng tăm vì lợi ích vì quyền lực.
Có ở trong vòng tròn cao hơn nữa cũng không thể tránh khỏi.
Huống chi đây là một tổ hợp hạng mục thí nghiệm hoàn toàn mới, thành viên đội thí nghiệm đều được điều động từ các địa phương khác nhau, ngay từ đầu đã có một quá trình thăm dò lẫn nhau, thích ứng lẫn nhau, ai cũng đều muốn bản thân nắm giữ nhiều quyền lên tiếng hơn.
Cho tới bây giờ cô đều thờ ơ lạnh nhạt, cũng không xen vào, yên lặng quen thuộc các loại tư liệu thí nghiệm, quan sát hoàn cảnh và các thành viên.
Nhưng không phải cô muốn là có thể hoàn toàn tránh xa khỏi chuyện phiền toái.
Vào lúc này, tổ trưởng hạng mục cùng tổ phó lại cãi nhau, lý niệm bất đồng, tư duy cũng bất đồng, tính cách hai người cũng không hợp.
Cho nên thường xuyên ầm ĩ không ngừng, nói hoa mỹ là thông qua tranh luận xảy ra va chạm, tạo ra tia lửa khác nhau.
Cố Vân Khê yên lặng núp trong góc viết tiểu luận tổng kết số liệu thí nghiệm hôm nay, biến bản thân mình thành một người tàng hình, không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi.
Bất thình lình, giọng tổ trưởng vang lên: “Cố, cô cảm thấy ý tưởng nào tốt hơn?”
Tất cả mọi người đứng thành hàng chờ đợi, nhưng Cố Vân Khê vẫn không phát biểu ý kiến.
Tuy rằng ý kiến của một người mới không quan trọng, nhưng nhân vật hậu thuẫn phía sau cô rất quan trọng.
Cố Vân Khê hơi nhíu mày, người này có chút phiền, hắn ta đúng là có năng lực nhưng ý niệm tranh giành quyền lực quá nặng nề, đã có rồi còn muốn tranh thủ chiếm nhiều quyền lên tiếng hơn nữa, muốn khống chế tất cả mọi người.
Có quyền lên tiếng tương đương với việc có thể được cả danh tiếng và lợi ích nhất định.
Tổ phó là nhân tài kỹ thuật tương đối cố chấp, mỗi ngày cùng tổ trưởng tranh chấp không ngừng, còn khinh thường người Hoa, đối với sự gia nhập của Cố Vân Khê có chút phê bình kín đáo.
Đối với hai người này, Cố Vân Khê đều không thích, cô không biết vì sao người ta có thể thành công xếp bọn họ vào một nhóm, nhưng sở thích cá nhân không quan trọng. “Tôi vẫn còn là học sinh, không phải quá am hiểu, gần đây còn đang thức đêm làm bài tập củng cố kiến thức, tổ phó, có thể nhờ anh giảng giải cụ thể một chút về tác dụng của hệ thống vệ tinh không gian trong thông tin liên lạc không?”
Cô đặc biệt không biết xấu hổ giả bộ đáng yêu, ra vẻ ít hiểu biết muốn tranh thủ học lỏm tài học của bọn họ một chút.
Tổ phó mất kiên nhẫn hừ lạnh một tiếng: “Cái gì cũng không biết, sao được sắp xếp vào đây vậy chứ?”
Nếu không phải vì cô có một thầy giáo hướng dẫn tốt, tư cách đứng ở chỗ này căn bản là không có.
Đây không phải là lần đầu tiên anh ta bóng gió về năng lực của cô, lúc trước Cố Vân Khê lười để ý, lúc này cô không nhịn nữa, lành lạnh mở miệng: “Đương nhiên là đi cửa sau, các anh đều biết chuyện này, cho nên đừng dại dột đắc tội với tôi.”
Đi theo con đường của người khác, khiến người khác không còn đường để đi.
Mọi người: “...”
Phó tổ trưởng: “...”
Làm sao có thể bày ra vẻ mặt vô tội, nói những lời không biết xấu hổ này chứ?
Bất quá, sau lần này bọn họ đã yên tĩnh hơn nhiều, không có việc gì sẽ không tìm cô nữa.
Muốn cô lập cô? Nghĩ gì vậy, cô lập tức gọi điện thoại cho Mike trước mặt mọi người, biểu diễn cho bọn họ xem một màn cáo trạng thấm đẫm nước mắt bạch liên hoa.
Từng câu chữ cô không nhắc về việc bị xa lánh, nhưng đều đang ám chỉ cô bị bọn họ xa lánh.
Khóe miệng tổ trưởng co rút, âm dương quái khí nói: “Cô càng nên dấn thân vào giới thương nhân, chơi trò tâm nhãn với những lão hồ ly trong thương trường, thủ đoạn này của cô không thể khuất phục nhân tài trong giới khoa học kỹ thuật.”
Nhìn cô còn nhỏ tuổi nên tưởng rằng dễ lừa gạt, kết quả phát hiện đây là một tiểu yêu không chỉ có chỗ dựa vững chắc, tính cách còn ngang như cua.
“Cảm ơn đã khích lệ, trong giới tài chính tôi cũng chơi rất lưu loát, kiếm tiền kiếm được nương tay, tôi chính là nghe thầy giáo hướng dẫn đưa tới làm bài tập nghỉ đông, cho lý lịch của mình thêm phần chói mắt, cho nên các người yên tâm đi, tôi không đoạt chén cơm của các người.”
Mọi người: “...” Quên đi, cũng không phải đối thủ cạnh tranh, không cần phải so đo với cô làm gì.
Cố Vân Khê không chỉ nói, còn nhờ người mua một số đồng hồ nổi tiếng, tặng cho các thành viên trong tổ mỗi người một cái, giống như phát dường dâng lễ Phật, hào khí ngất trời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT