Cố Vân Khê nhìn về phía tờ lịch năm mới trên bàn, tại ‘ngày 19 tháng 1’ đã được cô khoanh tròn lại.

“Anh phải hết sức chú ý động tĩnh ở Hải Thành và Thâm Thành, một khi nó được bán ra, phải ngay lập tức đi mua về hết cho bằng được, những khu khác thì anh không cần lo, tôi sẽ giải quyết.”

Cô dừng một chút, lại bổ sung thêm một câu: "Có thể bên phía chính phủ sẽ cần chứng minh thư địa phương, anh chuẩn bị trước một chút đi.”

Cô không chắc chuyện này lắm, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, vẫn phải nhắc nhở gã trước một tiếng.

“Được được, tôi sẽ bắt đầu sắp xếp. "Khương Nghị chần chờ một chút, rồi nói:

"Việc này cần giữ bí mật sao?”

Cố Vân Khê hiếm khi giải thích thêm hai câu: "Chị hai và anh nhỏ của tôi còn một năm rưỡi nữa sẽ thi lên đại học, chúng ta cứ để bọn họ chuyên tâm học tập đi, đừng làm họ lo lắng.”

“Được.”

Đến ngày 16 tháng 1, điện thoại lại gọi đến.

Khương Nghị sốt ruột, bắt máy nói: "Tiểu Khê, trong nước thật sự là muốn phát bán cổ phiếu nhận mua chứng nhận, 30 khối một trương, nhưng hiện tại vẫn không ai muốn mua nha. Cô xác định là muốn mua hết sao?"

“Mua.” Cố Vân Khê chắc như đinh đóng cột: "Đừng lo lắng, anh chỉ cần nghe lời tôi là được. Thua thì tính cho tôi, nhưng nếu kiếm được lời, thì chúng ta sẽ chia hoa hồng theo quy ước cũ.”

Để điện thoại xuống, Cố Vân Khê như đang suy nghĩ gì đó, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn. Thời gian lần này sớm hơn dự tính của cô, đây là do hiệu ứng bươm bướm sao? Vậy thì sau này làm việc phải càng thêm cẩn thận mới được.

Cô không chú ý quá nhiều đến tin tức trong nước, nên có vài chỗ cũng không nắm chắc được. Nhưng dù sao, nếu bọn họ mua chứng nhận mua cổ phiếu cũng sẽ không chịu thiệt.

Vì theo hiểu biết của cô, một tấm thẻ mua sắm thì sẽ có bốn cơ hội mua sắm, tỷ lệ trúng thưởng lên tới 86%, mỗi tấm có thể mua ba mươi cổ phiếu mới, giá mỗi cổ phiếu mới đưa ra thị trường ít nhất có thể tăng gấp mười lần. Cho dù cô không đầu cơ cổ phiếu, chỉ đầu cơ trục lợi chứng nhận mua sắm, lợi nhuận cũng sẽ tăng lên gấp trăm lần.

Tỷ lệ này quả thật là đặc biệt kinh người, nếu thành công, chỉ trong một đêm trở thành phú hào không còn là giấc mộng của bao người nữa. Khương Nghị không sao sẽ không gọi điện thoại, nhưng một khi đã gọi khẳng định là có chuyện quan trọng gì đó cần thương lượng.

"Tiểu Khê, cô quả nhiên là thần của tôi mà! Cô là người trâu bò nhất mà tôi đã từng gặp nha. Dù cho ở ngoài xa vạn dặm nhưng lại có thể nhìn thấu chuyện trong nước như vậy, tôi thật sự là khâm phục cô. Cô so với trước kia còn muốn lợi hại hơn, cô đây là..."

Gã kích động đến nói năng lộn xộn, nửa ngày cũng không nói đến trọng điểm.

Cố Vân Khê xoa xoa mi tâm, nói: "Trúng số rồi à?”

Khương Nghị kích động như bị ai tạt m.á.u gà lên người vậy, giọng nói vô cùng lớn: "Giá cả hiện tại không ngừng tăng đến kinh người. Ở những khu chợ đen cũng đã bắt đầu thu mua chứng nhận cổ phiếu, giá cả ra rất cao. Cô có muốn bán một chút hay không?" Tuy nói người đến phía sau còn có thể rung chuông, nhưng càng để lâu dài, bọn họ cũng không biết có thể có được lời như bây giờ nữa hay không.

Cố Vân Khê có chút ghét bỏ đem loa điện thoại dời đi một chút, nói: "Tạm thời đừng hành động, chờ tăng tới năm ngàn, chúng ta sẽ bán ra một nửa.”

Khương Nghị nghe cô nói vậy bỗng có chút hoài nghi nhân sinh, cô không biết mình đang nói cái gì sao?

"Cô xác định nó có thể tăng tới cái giá này?" Ba mươi mốt tấm, tăng tới năm ngàn? Bộ cô bị điên à?

“Đúng vậy.” Cố Vân Khê biết đã từng có rất nhiều người dựa vào việc mua chứng nhận mua cổ phiếu này mà đã có thể leo lên đỉnh cao của cuộc đời.

“Được.” Khương Nghị quen nghe lời cô, nên cũng không nói thêm nữa: "Đúng rồi, anh trai của cô cũng đã theo phong trào mà mua một ít, nhưng cũng không nhiều lắm, anh ấy vẫn còn đang ảo não đây.”

“Có gì mà ảo não chứ, tính cách của anh ấy làm việc luôn khiến người ta an tâm." Cố Vân Khê đồng thời cũng nhắc nhở gã một câu: "Miệng chặt một chút, cây to đón gió.”

Khương Nghị năm đó khi mua bán cổ phiếu, do không biết giữ miệng nên khi ở trên xe lửa đã trải qua rất nhiều nguy hiểm kinh tâm động phách. Nên có thể nói gã biết rõ đạo lý làm người này hơn: "Biết, biết, tôi nào dám tiết lộ ra ngoài chứ?”

Người Cố Vân Khê ở nước ngoài, nhưng vẫn có thể quản lý tất cả công việc trong nước, kiếm được cả đống tiền. Người có năng lực như vậy, gã không dám làm trái lời cô.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt đã đến kỳ nghỉ hè.

Toàn bộ nghỉ hè, Cố Vân Khê đều sẽ ở phòng thí nghiệm của giáo sư Miller để thực tập. Toàn bộ hạng mục tiến triển rất nhanh, không lâu nữa bọn họ sẽ gặt được thành quả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play