Tang sự Mạc Thừa Ân lại do trưởng tôn của Mạc gia chủ trì, cái này phải nói là hoàn toàn không khoa học nha.

Dựa theo phong tục, hẳn là phải do người có bối phận cao nhất Mạc lão phu nhân đứng ra chủ trì, nhưng nếu bà ta đau thương chống đỡ không được nữa, thì cũng sẽ do Mạc Tam lo liệu, như thế nào cũng không tới phiên một cái tiểu bối trong nhà đứng ra lo liệu đây?

Trong khoảng thời gian ngắn, tin tức về Mạc gia truyền nhanh đến chóng mặt.

Ngày đưa tang, tất cả truyền thông canh giữ ở bên ngoài linh đường, máy quay máy ảnh đều nhắm ngay cửa chính, chỉ chờ chụp được một màn tin tức có giá trị nhất.

Một chiếc xe buýt chạy tới, mọi người kích động hẳn lên. Đến rồi, người Mạc gia đến rồi.

Cửa xe buýt mở ra, một đám nam nữ mặc áo đen đi xuống xe, các phương tiện truyền thông nhao nhao ấn nút chụp.

“Sao không thấy Mạc lão phu nhân?”

“Nghe nói bi thương ngã bệnh, vẫn còn hôn mê, không thể tới được.”

“Tên tóc húi cua kia chính là trưởng tôn của Mạc gia đang chủ trì tang lễ đúng không?”

“Hình như là vậy, những người khác chúng ta đều quen thuộc, hắn thì lại chưa từng thấy qua, kiểu tóc này cũng không đẹp, không giống người của HK chúng ta.”

“Nghe nói là đến từ nội địa.”

“Thật kỳ quái, đây cũng xem như là chuyện vô cùng nhục nhã đi, người Mạc gia sao có thể nhẫn nhịn được chứ? Trong này rốt cuộc còn có chuyện gì? Tôi rất muốn biết nha.”

Điều này khiến cho lòng hiếu kỳ của mọi người đều dâng lên, đáng tiếc người Mạc gia sắc mặt một chút cũng không thay đổi, cũng không có ai chịu dừng lại để tiếp nhận phỏng vấn.

Bạn bè thân thích nhao nhao đến tế bái, lúc tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, biểu tình so với bọn họ còn mơ hồ hơn.

Một phóng viên bỗng nhiên kinh hô, nói: "Đó là Tằng tiên sinh phải không?”

Theo lý thuyết, Mạc gia đã xuống dốc, công ty Mạc thị bị bán, Mạc đại và Mạc nhị đều đã vào tù, hiện tại Mạc gia cũng chỉ có một mình Mạc Tam ở bên ngoài chống đỡ. Thanh thế của bọn họ đã sớm không bằng lúc trước, đời sau cũng không có nổi bật, những nhân vật nổi tiếng này cũng không cần phải nể tình như vậy.

“Đúng là ngài ấy? Sao ngài ấy lại đích thân tới chứ? Không phải ngài ấy không quen với Mạc lão gia sao?”

“Trong ấn tượng của tôi bọn họ đúng là không có giao tình thâm hậu gì, thật kỳ quái.”

Chỉ thấy Tằng tiên sinh dừng ở giao lộ một lát, quay đầu nhìn xung quanh.

"Ngài ấy đang đợi ai vậy?"

“Tôi nhìn lầm rồi phải không? Đó là xe của Đổng tiên sinh?” “Vâng, tôi biết rồi, ngài ấy đang đợi Đổng tiên sinh.”

Các phương tiện truyền thông không khỏi xôn xao lên một trận, đây là tin tức chấn động đến cỡ nào nha? Hai vị này đều tự mình tới đây để tế bái, cái này không hợp lý lắm?

“Tôi cũng không hiểu.”

Khi hai người đi qua, một phóng viên đánh bạo chào hỏi: "Chào Đổng tiên sinh, chào Tằng tiên sinh.”

Hai người khẽ gật đầu chào hỏi, thái độ vô cùng tốt.

Phóng viên kia cố lấy dũng khí hỏi: "Hai vị sao lại tới đây?”

Tằng tiên sinh thản nhiên nói: "Chúng ta có giao tình với đương chủ hiện tại của Mạc gia.”

Bỏ lại những lời này, hai người sóng vai đi vào linh đường.

Nói cách khác, giao tình của bọn họ với Mạc Thừa Ân tiên sinh luôn là bí mật, bọn họ bên ngoài không hề hay biết gì?

Lấy thân phận hai người tới tế bái, xem ra giao tình cũng không tệ đi.

Bọn họ theo bản năng đem đương chủ của Mạc gia cùng Mạc Thừa Ân cùng ngang hàng với nhau.

Trong linh đường, Cố Hải Triều một thân màu đen, đứng thẳng tắp ở vị trí đầu tiên của người nhà, mang theo người Mạc gia đi về phía trước tế bái người hành lễ.

Rất nhiều tân khách thấy một màn như vậy, tò mò không chịu được, nhưng lại không tiện tiến lên hỏi nhiều, chỉ lén thì thầm.

Mạc Tam cư nhiên đứng ở phía sau Cố Hải Triều, người Mạc gia tựa hồ ai nấy cũng đều tán thành loại vị trí này.

Nhưng, phải biết rằng, người hào môn luôn có một quy định nghiêm khắc bất thành văn chính là, đứng ở phía trước dẫn đoàn nhất định là người đứng đầu của gia tộc.

Điều này đúng thật là không hợp với lẽ thường.

Khi hai vị Đổng Tằng đi tới, không khỏi tạo nên một đợt sóng lớn, các tân khách không dám tin trừng to mắt nhìn hai người bọn họ.

Tang sự Mạc gia còn có thể mời hai vị này sao?

Hai vị tự nhiên đi lên dâng ba nén hương, sau đó xoay người đi tới trước mặt người Mạc gia, Cố Hải Triều trân thành cảm kích hành lễ với hai người: "Cảm ơn hai vị đã cố ý tới đây phúng viếng.”

Đổng tiên sinh khẽ đánh giá anh vài lần, gật đầu, người trẻ tuổi này mặc dù không có nổi bật như Cố Vân Khê, nhưng khi làm việc coi như là có chừng mực, có thể co cũng có thể giãn.

“Lão Tằng, đây là anh trai Cố Hải Triều của Tiểu Khê.”

Tăng tiên sinh chăm chú nhìn anh vài lần, nói: "Ánh mắt hai anh em cậu rất giống nhau, đều rất có thần, không tệ không tệ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play