Nhưng, vào buổi chiều, khi phiên giao dịch kết thúc, sàn chứng khoán bỗng nhiên có một đợt nhảy cầu, giá cổ phiếu lại rơi trở lại giá phiên giao dịch buổi sáng.

Hôm thứ ba, vừa bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu lại một đường rớt giá điên cuồng, cổ đông lo sợ không ngừng bán tháo cổ phiếu, thị trường chứng khoán hiện vô cùng khủng hoảng, ZF nghĩ hết biện pháp để cứu với thị trường, trấn an lòng dân.

Theo tin tức trên thị trường đồng R giảm giá càng ngày càng mạnh, mọi người càng căng thẳng, còn bị người dân phát hiện người nhà quan chức đang lặng lẽ đổi đồng R tệ sang đô la Mỹ.

Tin tức này vừa truyền ra, đã làm giảm lòng tin của người dân, thị trường chứng khoán lại bắt đầu nhảy cầu.

Hôm thứ tư, nhiều bên gia tăng đầu tư, nhiều bên triển khai đọ sức kịch liệt, d.a.o động từ trên xuống dưới rất lớn.

Tề Thiệu nhìn xu thế thị trường chứng khoán nhấp nhô bất định, ánh mắt híp lại, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.

Bỗng nhiên, hắn hạ lệnh: “Mau gọi điện thoại qua, bảo bọn họ bán hết cổ phiếu, nhanh chóng rút lui.”

Một nhân viên công tác ngây ngẩn cả người: "Bây giờ rút lui sao?”

Thế cục này rất tốt với bọn họ nha, vì sao phải rút lui chứ?

Tề Thiệu lạnh lùng nhìn sang, ngữ khí càng thêm nghiêm khắc: "Đúng vậy, động tác nhỏ một chút, đừng khiến người ta chú ý.”

Nhân viên công tác lập tức gọi điện thoại ra, truyền đạt mệnh lệnh.

Tằng tiên sinh nhận được điện thoại, nhiều lần xác nhận, nghe được chắc chắn là giọng nói của Tề Thiệu ông mới tin tưởng.

“Được, tôi sẽ cho người đi làm.”

Trước khi kết thúc phiên giao dịch, bọn họ đã xử lý xong toàn bộ, thứ nên ném đều đã ném.

Lúc này, lượng lớn cổ phiếu bán tháo ra ngoài làm cho thị trường chứng khoán nước R triệt để sụp đổ, toàn tuyến thất thủ, vô cùng thê thảm.

Tề Thiệu lại phát ra một đợt mệnh lệnh: "Sáng mai chuẩn bị trả nợ, trả xong thì rút toàn bộ.”

Lúc trước bọn họ mượn đồng R tệ đổi sang đô la Mỹ, hiện giờ đồng R tệ đã bị bán khống, giảm giá trị đền gần hai phần ba.

Nói cách khác, vừa ra một vào, bọn họ kiếm lời được hai phần ba.

“Trước tuần này nhất định phải lấy tiền ra, động tác phải thật nhanh.”

“Hiểu rồi.”

Thứ sáu, chính phủ R tuyên bố dừng thị trường chứng khoán ba ngày, vì lý do là thị trường chứng khoán bị người khác ác ý chơi xấu, bọn họ cần thương lượng đối sách.

Nhưng, lúc này, toàn bộ tiền của bọn họ đã an toàn rút khỏi nước R.

Tằng tiên sinh cũng đã rời khỏi nước R, hiện ngồi ở trên sô pha nhà Tề Thiệu, ăn gà rán, uống coca, cả người cực kỳ sảng khoái. Đổng tiên sinh khóe miệng không khỏi co rút, nói: "Lão Tằng, chúng ta đã từng tuổi này, ông vẫn là nên ăn ít đồ ăn vặt lại thôi.”

Tăng tiên sinh cười to: "Hiếm khi được ăn một lần, để chúc mừng thắng lợi hiếm có này, nên tôi phải ăn thật nhiều.”

Thật thú vị, Đổng tiên sinh cũng muốn gọi thêm một chai Coca-Cola 82 Pressure.

Chỉ là, một tuần qua thần kinh của ông vô cùng căng thẳng, hiện tại đã mệt c.h.ế.t người, không dám làm liều như lão Tằng.

Cố Vân Khê thấy Tằng tiên sinh ăn ngon như vậy, cũng nhịn không được cầm một miếng gà rán lên ăn: "George Soros bị nhốt ở bên trong rồi sao?"

Tề Thiệu khẽ gật đầu: "Đúng vậy, đây gọi là ‘đóng cửa đánh chó’ nha.”

“Ha ha ha.” Cố Vân Khê cười vui sướng khi người gặp họa, đây không chỉ là hiệp sĩ bị bắt cõng nồi, mà còn bị bọn họ tuốt thêm một phen lông cừu.

“Mau nhìn xem, chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền nào?”

Tề Thiệu nhìn số tiền nằm trong tài khoản, mỉm cười nói: "Không nhiều lắm, cũng chỉ được mấy trăm triệu thôi.”

Đôi mắt Cố Vân Khê lấp lánh tỏa sáng, "Vậy cũng tốt, hai tuần nữa chúng ta sẽ kiếm được hơn một tỷ." Cái này so với cướp tiền còn nhanh hơn, mọi người nói có đúng không?

Tề Thiệu sờ sờ đầu cô, nói: "Là đô la Mỹ.”

“Cái gì, Đô - la!” Tất cả mọi người hưng phấn đến mặt đỏ bừng.

“Tỷ lệ 1 - 5, tính xem, chúng ta được bao nhiêu tiền.”

Người đời thường nói mơ trong một đêm bỗng trở nên giàu có, thì chính là đây! Nhưng bọn họ không phải mơ, mà đây là thật.

Tất cả mọi người cao hứng muốn chết, Đổng tiên sinh vỗ bả vai Tề Thiệu, ánh mắt nhìn hắn giống như nhìn Kim Nguyên Bảo.

Tề Thiệu, lần sau có cơ hội chúng ta lại hợp tác thêm một lần nữa.

Tiểu tử này tầm nhìn cũng quá tinh chuẩn, một kích liền trúng, tuyệt không ham chiến, rất có phong phạm thống soái, so với bọn họ lúc còn trẻ còn muốn mạnh hơn nhiều.

Tề Thiệu xem như một trận thành danh, nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn rất trầm ổn, nói: "Cháu nghe theo Tiểu Khê.”

Mọi người nhìn về phía Cố Vân Khê, Cố Vân Khê khẽ đảo mắt, nói:"Cháu hiện tại muốn làm chút chuyện.”

Đề tài này nói hơi xa, bọn họ kinh ngạc hỏi: "Cái gì?”

Cố Vân Khê nghiêm túc nói: "Cháu định chọn mấy công ty thu mua hoặc nhập cổ phần, giúp họ sớm khôi phục dân sinh, cùng xây dựng một nền kinh tế phát triển."

Sony ơi, Matsuda a, điện tử Matsushita, sản vật Mitsui, Mitsubishi ơi, tôi đến rồi đây ~các tập đoàn trong mộng của tôi ơi~

Tằng tiên sinh trợn mắt há hốc mồm, ông đã từng gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng cũng chưa thấy người nào không biết xấu hổ đến như vậy.

Đây rõ ràng là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, cô lại vô tư nói thành đi giúp đỡ người ta, càng quá đáng hơn chính là, tiền này vẫn là từ trên người nhưng người đó mà lấy được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play