Cố Vân Khê nhìn toàn bộ lời khai trên khẩu cung kia, có chút suy tư nói: "Thư là dùng chữ trên báo dán lại, không có dấu bưu điện, bọn họ còn tự mình đưa thư đến nhà ông, chứng tỏ tất cả tin tức của ông bọn họ đã rõ như lòng bàn tay, thậm chí bọn họ còn đang âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của ông.
Đã bị người ta coi là thanh đao lại còn cố gắng đến như vậy, ông đúng là quá ngu xuẩn mà.”
Tâm Chu Ngọc Thành hoàn toàn rối loạn, run rẩy nói: "Ý cô là, bọn họ cố ý nhắm vào Cố gia?”
"Có thể, là đặc biệt nhắm vào tôi.”Cố Vân Khê tự hỏi cô cũng đắc tội không ít người, chẳng hạn như Mạc lão phu nhân, bà ta hiện tại chắc cũng đang nghĩ biện pháp g.i.ế.c c.h.ế.t cô.
Nhưng chuyện này cũng quá kỳ lạ, Cố Vân Khê vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng hiện tại vẫn không nói được là chuyện gì.
Chu Ngọc Thành nhịn không được hỏi: "Cô rốt cuộc là ai?”
Cố Vân Khê kỳ quái hỏi ngược lại ông ta: "Không phải bọn họ đã nói cho ông biết rồi sao?”
"Trong thư chỉ nói, Cố Vân Khê, năm nay mười sáu tuổi, còn đang đi học.”Nghĩ đến đây Chu Ngọc Thành phẫn nộ không thôi, mẹ nó, rốt cuộc là ai đang tính kế ông ta? Cố ý che giấu nhiều thông tin, hại ông ta sơ ý.
“Không nói tôi học trường nào? Học chuyên ngành gì sao?”
“Không có. "Thái độ Chu Ngọc Thành bây giờ đã thành thật hơn một chút.
Cố Vân Khê trả khẩu cung lại cho cảnh sát: “Các vị thẩm vấn ông ta lại một lần đi, cháu thấy lời khai của bản khẩu cung này nửa thật nửa giả, không đáng tin cậy, cũng không toàn diện.”
Bản khẩu cung này ông ta không có khai ra các thủ hạ của mình, thành viên băng đảng bao nhiêu người, các mối làm ăn trong quá khứ như thế nào… Trước mắt, quan trọng nhất là phải nhanh chóng nắm rõ toàn bộ tình huống của băng đảng tội phạm này, nhanh chóng cứu ra những người đáng thương đã từng bị bọn hắn bán đi.
Cứu người như cứu hỏa, trì hoãn một ngày không chừng sẽ có thêm người mất mạng.
Nhưng, Chu Ngọc Thành còn muốn treo giá, nên tất nhiên ông ta sẽ không chịu thành thật khai trong một lần.
“Cố Vân Khê, tôi xin lỗi cô, tôi cũng không có cố ý, xin cô giơ cao đánh khẽ buông tha cho người nhà tôi, xin cô…” Cố Vân Khê cười lạnh một tiếng, người này quả nhiên không có đến nửa điểm hối cải nha: "Nếu lời xin lỗi hữu dụng, thì xã hội còn cần đến cảnh sát làm gì?"
“Cố Vân Khê, cô đúng là tiện nhân không từ thủ đoạn, dù sao thì bọn nó còn nhỏ vẫn vô tội, bọn nó cái gì cũng không biết.”Chu Ngọc Thành không dám đánh cược thiện tâm của Cố Vân Khê.
Một người trong tay cầm nhiều tài phú lại tâm ngoan thủ đoạn như Cố Vân Khê nếu như cố ý muốn chỉnh mấy đứa nhỏ, vậy thì cũng quá đơn giản, thậm chí còn không cần đến cô tự mình động thủ.
“Mấy năm nay người nhà ông đi theo ông hưởng thụ số tiền bẩn kia, vậy cũng không hoàn toàn vô tội.”Sắc mặt Cố Vân Khê âm trầm, lạnh lùng nói:
"Huống chi, cháutrai ông đối xử với tôi như thế nào, ông đã quên nhưng tôi ẫn còn nhớ rất rõ.”
Cô bây giờ mới nhớ tới ông ta còn có hai đứa con, ở trong sách ghi kết cục về sau còn rất tốt nha, cháugái thì được gả vào hào môn, còn cháutrai thì cưới được thiên kim tiểu thư, sau này còn có được sự nghiệp riêng của mình. Như vậy xem ra, trong sách Chu gia chắc hẳn là đã tẩy trắng thành công rồi, cả nhà lắc mình một cái, cùng nhau trải qua ngày lành, cơm ấm nệm êm sau này.
Vậy vấn đề ở đây là, nữ chính trong truyện đã thông qua quan hệ thông gia mà đáp ứng Chu gia, giúp đỡ nam chính cùng Chu gia hợp tác kiếm được tiền, vậy nam chính có biết được lai lịch thật sự của Chu gia hay không? Sau đó, Chu gia thành công tẩy trắng lên bờ, có phải cũng nhờ vào một phần công sức của nam chính giúp đỡ?
Cô càng là người có thù tất báo như vậy, trong lòng Chu Ngọc Thành lại càng sợ hãi.
“Tôi... tôi có một tài khoản bí mật ở ngân hàng HK, chỉ cần cô tha cho cháutôi, tài khoản này tổng cộng có hai triệu đều tặng cho cô.”
Cố Vân Khê không chớp mắt, bình thản nói: "Tôi thích chút tiền dơ bẩn này sao?”
Chu Ngọc Thành càng sốt ruột, vội nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi có... hai tài khoản bí mật ở nước ngoài, tôi nguyện ý phối hợp với các anh để lấy lại tiền này…”
Nhân viên cảnh sát ở trong lòng thầm khen Cố Vân Khê có bản lĩnh, bọn họ vừa đ.ấ.m vừa xoa cũng không thể làm cho Chu Ngọc Thành khai ra, Cố Vân Khê vừa đến liền xé ra một lỗ hổng lớn đến như vậy.
“Nếu ông nộp lên hết tất cả số tiền phạm pháp này, khai ra tất cả hành vi phạm pháp này, chúng tôi sẽ xem xét xử nhẹ tội cho ông.”
“Cái này...”Chu Ngọc Thành nhìn về phía Cố Vân Khê, ông ta cố kỵ chỉ có cô.
Ông ta tin tưởng quốc gia sẽ không đụng đến thế hệ đời sau của tội phạm, nhưng Cố Vân Khê thì khó mà nói được, cô quá quỷ quyệt, căn bản không bị quy củ thế tục ràng buộc. Quan trọng là cô còn có người chống lưng phía sau!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT