Tiếng bước chân càng lúc càng gần, tiếng gõ cửa cũng đồng thời vang lên: "Cháu có thể vào không?”

Là Trình Nhất Tề.

“Vào đi.” Tề Thiệu nhìn Trình Nhất Tề đang đi tới, nhíu mày: "Có việc gì sao?”

Trình Nhất Tề rất tự nhiên ngồi xuống đối diện hắn: “Chúng ta nói chuyện đi.”

Tề Thiệu không nói gì, Trình Nhất Tề từ trước đến nay chưa bao giờ dám xem thường người cậu này. Bởi vì Tề Thiệu quá thông minh, ngay từ rất nhỏ đã thể hiện ra chỉ số thông minh vượt xa người bình thường, nói đúng hơn là người bình thường đều không lừa được hắn.

Bên ngoài đều gọi anh ta là cái bóng Thái tử gia của Tề thị.

Bởi vì tất cả mọi người biết, Thái tử gia thật sự của Tề thị chính là Tề Thiệu, con trai út của Tề lão gia.

“Tuy rằng cha cháu từ trước giờ không quá yêu thích cậu, nhưng ông ấy cũng không phải là người sẽ làm đến chuyện đuổi cùng g.i.ế.c tận như vậy.”

“Ồ." Tề Thiệu không có phản ứng gì, chi im lặng nghe anh ta nói.

Cũng chính thái độ này của hắn khiến cho Trình Nhất Tề vừa tức giận lại vừa có chút bất đắc dĩ: "Thật ra mẹ cháu rất quan tâm đến cậu. Chỉ là từ trước đến giờ hai người vẫn không hợp nhau, nên bà cũng không biết phải biểu lộ sự quan tâm này như thế nào.”

Cũng không thể trách tất cả mọi người không thân cận hắn được. Trên đời này ai lại nguyện ý bị nói thành cặn bã khi đứng cùng một chỗ với hắn? Con người quá thông minh sẽ rất khó có bạn bè, không ai nguyện ý làm vật cho người ta so sánh mãi được.

“À." Tề Thiệu vẫn giữ thái độ lúc nãy.

Trình Nhất Tề vẫn cảm thấy không có cách nào nói chuyện với hắn, nhưng anh ta cũng không còn cách nào khác: "Sau này cháu cũng không còn tư cách để tranh giành với cậu nữa. Cho nên, chuyện quá khứ đã qua, chúng ta có thể cho qua được không?"

Bộ dáng hiện tại của anh ta đúng thật rất thấu tình đạt lý, nhưng suy nghĩ trong lòng như thế nào, thì cũng chỉ có mình anh ta biết.

“Được.” Tề Thiệu rất sảng khoái mà đồng ý. Nhưng cũng chính là thái độ này của hắn mới làm cho Trình Nhất Tề có chút hoảng hốt. Anh ta có chút do dự nói: “Vậy, cậu cho chấu số điện thoại của Cố Vân Khê đi.” Tề Thiệu lạnh lùng nhìn đối phương: "Không được.”

"Cháu không có ý gì khác, chỉ là muốn thỉnh giáo cô ấy một chút cách kiếm tiền mà thôi." Trình Nhất Tề cũng không có nói dối, ai mà không muốn ôm đùi một người có thể kiếm tiền giỏi như vậy chứ? Nếu may mắn có được mối quan hệ tốt, còn sợ sau này không có cơm ăn sao? Nếu như mỗi năm có thể kiếm được ngàn vạn, còn lo cái gì nữa chứ? Tất nhiên, anh ta còn cất giấu tâm tư khác.

Ánh mắt Tề Thiệu trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn anh ta, tựa như hắn có thể nhìn thấy được tất suy nghĩ trong lòng của đối phương, làm cho những ý nghĩ xấu xa kia không còn chỗ để che giấu: “Cô ấy sẽ không để ý đến cháu, cháu nên c.h.ế.t tâm đi.”

“Sao cậu biết?” Biểu cảm chân thành trên mặt Trình Nhất Tề không giữ được nữa: “Đây rõ ràng là do cậu không muốn thôi.”

Tề Thiệu mỉm cười: “Đúng vậy. Phàm là người đã từng tổn thương đến tôi, cô ấy đều không thích.”

Nhìn người từ trước đến nay luôn có một nét mặt lạnh lùng bỗng nhiên cười vui vẻ như vậy, trong lòng Trình Nhất Tề không khỏi sợ hãi, dường như anh ta đã hiểu được điều gì đó, có chút không thể tin được: “Hai người…”

Nam nữ trẻ tuổi ở cùng với nhau, nếu không phải vì tình yêu thì là vì cái gì?

Giữa nam nữ làm gì có tình bạn đơn thuần nào? Nói cách khác, bọn họ không phải quan hệ bạn học bình thường?

Một Tề Thiệu cũng rất khó chơi rồi, bây giờ lại thêm một thiếu nữ thiên tài. Nếu bọn họ còn cùng nhau liên thủ, ai có thể đánh thắng được bọn họ chứ?

Tề Thiệu hơi nhếch khóe miệng lên, đôi mắt đen nhánh nhìn anh ta, mỉm cười: "Đúng như cháu nghĩ, tôi và cô ấy đang yêu nhau…”

Hắn ho một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, không nói thêm gì nữa.

Nhưng mặc dù hắn không nói thêm gì, thì anh ta cũng có thể hiểu được.

Trình Nhất Tề lúc này vô cùng ghen tị, không nhịn được châm chọc: “Khó trách, ông ngoại cũng xếp cô ta vào danh sách những người giám sát này.” Bởi cô căn bản không phải người ngoài, mà là nữ chủ nhân tương lai của Tề gia.

May mắn của Tề Thiệu trên đời này chính là luôn luôn có được những điều tốt nhất mà không cần nỗ lực. Đó là điều khiến anh ta ghen tị nhất.

Tề Thiệu vừa sinh ra đã muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, hắn lại còn có được chỉ số thông minh siêu cao, luôn có thể làm lu mờ những người xung quanh mình.

Hắn cái gì cũng không cần tự mình giành lấy, mà tự nhiên sẽ có người đưa đến trước mặt cho hắn lựa chọn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play