Lúc này, Cố Vân Khê đang cùng Tề Thiệu đi dạo trong sân trường, rất vui vẻ.

“Tề Thiệu, những cô gái kia vì sao lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh như vậy?”

Các cô ấy không tới gần, liền nhìn từ xa, ánh mắt thật cổ quái.

Tề Thiệu hoàn toàn không thèm để ý, "Có thể là, các cô ấy chưa từng thấy tôi đi cùng với cô gái nào.”

Cố Vân Khê cười phun ra, lý do này thật tuyệt.

Nhưng, cô không hề hoài nghi tính chân thật của lời này, với tính cách của hắn thì đúng là có khả năng.

Tề Thiệu thấy cô vui vẻ như vậy, cũng nhịn không được nở nụ cười, "Có mệt không? Có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?”

Cố Vân Khê thi một ngày, nhưng không hề mệt mỏi, phỏng chừng sự phấn khích của cuộc thi còn chưa qua.

"Không mệt, a, đây là ktx nữ sinh, lớp thiếu niên nữ sinh cũng ở nơi này sao?”

Tề Thiệu nhìn thoáng qua ký túc xá, "Nhóc không cần thiết ở ktx, làm cái gì không tiện, lại ở chung với nhiều người tính cách khác nhau, cùng mấy chục người tranh nhau đi WC đoạt vòi nước tắm rửa..."

Cố Vân Khê vốn rất chờ mong cuộc sống ký túc xá, bị hắn nói như vậy thì mặt tái mét.

Hiện tại chưa có nhà vệ sinh riêng.

“Cho nên, sau này nhóc cứ ở nhà tôi.”

“Vậy sao được?”

Tề Thiệu đúng lý hợp tình hỏi ngược lại, "Sao không được? Bây giờ mọi người đều biết nhóc là thân thích của tôi, minh chính ngôn thuận."

Cố Vân Khê sững sờ nhìn hắn, bỗng nhiên có chút phản ứng lại, "Vừa rồi anh không có phủ nhận lời của giao viên kia, là cố ý đúng không?"

Tề Thiệu chỉ mỉm cười, "Một mình tôi có chút nhàm chán, chỉ có nhóc mới có thể nói chuyện với tôi, chúng ta còn có thể có không gian và thời gian thảo luận riêng về kế hoạch đó.”

Thật ra Cố Vân Khê rất tin tưởng nhân phẩm của hắn, chủ là... "Sang năm anh sẽ ra nước ngoài." Đến lúc đó cô vẫn phải ở ký túc xá, cũng không thể học hắn mua một căn nhà ở đây.

“Chuyện sang năm sang năm hãy nói.” Tề Thiệu còn muốn nói cái gì, thì đã bị một người cắt đứt. . ngôn tình sủng

“Tề Thiệu, tiến sĩ Hầu muốn gặp em họ của cậu.”

Khóe miệng Cố Vân Khê co rút, ngắn ngủi một ngày, đã thành em họ sao?

Không phải, tin đồn này lan truyền với tốc độ nhanh như vậy, đúng không? Đây chính là trường đại học!

Tề Thiệu tự mình đưa cô đi qua, trong phòng làm việc ngồi một vòng người, thấy bọn họ đi vào, đồng loạt nhìn qua, ánh mắt sáng như bóng đèn.

Người nhát gan một chút đều bị hù chết.

Tề Thiệu im lặng, "Tiểu Khê, đây là tiến sĩ Hầu.” Cố Vân Khê tự nhiên hào phóng chào hỏi, "Xin chào, tiến sĩ Hầu.”

Ánh mắt trong trẻo, không tránh không né, khóe miệng mỉm cười, khí định thần nhàn, đây là ấn tượng đầu tiên của tiến sĩ Hầu đối với cô, "Cố Vân Khê, em đoán thành tích thi tốt nghiệp trung học của em bao nhiêu điểm?"

“Sáu trăm điểm.”

"Em xác định?"Tiến sĩ Hầu ngược lại không quá kinh ngạc, bình thường mà nói, học sinh trúng tuyển của bọn họ vô cùng ưu tú, đều là tiêu chuẩn thủ khoa trung học.

“Không chắc lắm, có thể, có lẽ, sẽ cao hơn một chút.” Cố Vân Khê không nắm chắc bài thi tốt nghiệp trung học, cái này rất chủ quan, còn phải xem tiêu chuẩn chấm điểm của giáo viên đại học.”

Tiến sĩ Hầu không khỏi bật cười, "Em am hiểu môn nào nhất?”

"Đều am hiểu đi, nếu nói am hiểu nhất, thì chính là máy móc điện tử." Ngữ khí của Cố Vân Khê rất cuồng, nhưng, tất cả mọi người tập mãi thành thói quen, học sinh thiên tài đều có một cỗ ngạo khí.

Tiến sĩ Hầu ngây ngẩn cả người, "Máy móc điện tử? Bây giờ cấp hai còn dạy cái này?”

“Em tự học.”

Trong đám người tuôn ra một tiếng, "Đùa gì vậy?”

Tề Thiệu hơi nhíu mày, thản nhiên nói, "Không phải đùa, em làm chứng, xe lôi cơ động mà các vị rất thích chính là do cô ấy làm ra, Teletubbies cũng là bút tích của Cố Vân Khê.”

Lời này vừa nói ra, toàn trường đều yên tĩnh. Tiểu cô nương này lợi hại như vậy?

Có người nhịn không được nói, "Vậy em nên học chuyên ngành máy móc điện tử đi.”

Cố Vân Khê cười híp mắt nói, "Em cảm thấy mình ở phương diện này có thể làm giáo viên, cho nên muốn chọn lựa phương hướng hoàn toàn mới, dù sao, ngành học là cộng thông, đa ngành thẩm thấu, kiêm thu kiêm súc, dung hợp chung là mục tiêu của em."

Có người muốn cười, có người tán thưởng, cũng có người nói thầm, "Quá cuồng.”

Tề Thiệu nghe không được nửa câu nói Cố Vân Khê không tốt, "Em nghĩ, cô ấy có tư cách cuồng.”

Học sinh đắc ý từ trước đến nay không biết khói lửa nhân gian bỗng nhiên có thêm một tia tình người, các giáo viên phát hiện điểm này, nhìn nhau một cái, nhịn không được muốn cười, đúng là có một chút đáng yêu.

Có người cười trêu chọc nói, "Tề Thiệu, thằng nhóc này, hóa ra cậu là anh trai cuồng em gái, ngày thường thật nhìn không ra.”

Tiến sĩ Hầu bỗng nhiên mở miệng, "Cố Vân Khê, hiện tại tôi sẽ ra một đề thi, coi như là phỏng vấn, dám tiếp nhận khiêu chiến không?"

Cố Vân Khê suy nghĩ một chút, "Thông qua rồi, em còn cần thi lại không?

Tiến sĩ Hầu rất thích vẻ trấn định tự nhiên này của cô, "Nếu thành tích thi tốt nghiệp của em trên 600 điểm, vậy không cần thi vòng hai, nếu không có thẻ, vậy lại đến tham gia vòng hai.”

Cố Vân Khê vừa mới biết, thời gian thi vòng hai đã thay đổi, phải đến mười ngày sau khi có thành tích thi tốt nghiệp trung học, nói cách khác, thời gian không xác định.

Cho nên, vẫn nên thi xong sớm một chút đi.

“Được, cứ quyết định như vậy.”

Cô tràn đầy tự tin, nhưng khi tiến sĩ Hầu nói ra đề mục, khuôn mặt đã nứt ra từng tấc......

Có chút quá đáng, mọi người mau đến xem, người lớn khi dễ trẻ con.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play