Dù sao lãnh đạo đội người chơi quốc gia nghĩ muốn chửi người, sau khi những "thần" này thức tỉnh, nhân loại sẽ chỉ trở thành bia đỡ đạn trong cuộc chiến của họ...Tại sao chứ?
Ai đã đánh thức lũ khốn này vậy?
Vốn dĩ thế giới của bọn họ đang bùng nổ dân số, một tinh cầu căn bản không thể chứa nổi nhiều người như vậy, lại có nhiều thần linh như vậy xuất hiện chiếm giữ không gian sinh sống của bọn họ...
Dù sao đội người chơi quốc gia cũng đã nghĩ cách g.i.ế.c thần rồi.
Có thần tốt và thần xấu, thần tốt ở lại, thần xấu phải bị tiêu diệt.
Vân Ca chưa từng nghe qua thần thoại, cô lấy rất nhiều sách thần thoại từ các lãnh đạo đội người chơi quốc gia, say sưa đọc trước khi ngủ.
Đôi khi Vân Ca không muốn đọc thì Cảnh Trí đọc cho cô nghe.
"Tôn Ngộ Không có đôi mắt tròn, tai nhĩ đóa, nhiều lông tóc, miệng như thần lôi..."
"Lý Na Tra trời sinh xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, môi đỏ, răng trắng, lông mày hiên ngang..."
Vân Ca: “Nói tiếng người.”
Cảnh Trí: "Lớn lên nhìn rất đẹp."
Vân Ca: “Bọn họ nắn mặt không đẹp chút nào, à đúng rồi, lúc bọn họ vào trò chơi anh không để ý sao?”
Cảnh Trí: "Không, hệ thống sức mạnh của người chơi đã thay đổi. Những sinh vật mà bọn họ gọi là 'thần' chỉ được hệ thống trò chơi công nhận là người bình thường."
Đang nói thì đột nhiên ngừng lại, mặt không thay đổi nói với Vân Ca: "Đó là cốc của tôi, khi uống nước đừng thổi bong bóng vào đó."
Vân Ca: “Cái gì là cốc của anh, trên tinh cầu này mọi thứ đều thuộc về tôi.”
Cảnh Trí: "..."
Lúc đầu Cảnh Trí chỉ có thể nằm trên mặt đất, sau đó có thể tựa đầu vào giường, rồi nửa người nằm trên giường, cuối cùng toàn bộ cơ thể của hắn đã có thể nằm ở bên cạnh Vân Ca.
Vân Ca sẽ không lấy vũ khí và tấn công hắn vào lúc nửa đêm.
Một người một hệ thống đã phần nào quay trở lại như thuở ban đầu trong ký ức của mỗi người.
Thỉnh thoáng.
Ngày hôm đó, Vân Ca và lãnh đạo đội người chơi quốc gia thảo luận việc có nhiều người trong số người chơi đã thức tỉnh tinh thần lực liệu có thể sử dụng Tinh Cầu Của Chúng Ta để luyện tập hay không,.
Lãnh đạo của đội người chơi quốc gia nói thầm, trước khi sức mạnh của những vị thần đó được phục hồi, liền thích phá luật và nổi loạn, cũng may bọn họ hợp tác với Vân Ca cùng đám người tu chân, cơ sở vật chất hiện tại trong tay có thể kiểm soát đám người này.
Còn đối với nước ngoài, trong thời gian ngắn bọn họ không thể giúp đỡ.
Thứ tự phục sinh của những vị thần này dường như dựa trên độ nhận thức của mọi người, nhận thức càng cao thì thức tỉnh càng sớm...Thức tỉnh càng sớm, dường như đó là một điều tốt cho những vị thần này. Cảnh Trí nghe hai người nói chuyện, chợt nhớ ra điều gì đó.
Trước đó Ưu đã hỏi hắn, hắn có biết về chuyện của tinh hệ thần thoại sống lại không, chẳng lẽ vừa khéo là thế giới người chơi sao?
Cảnh Trí đã liên hệ với Ưu, tinh hệ mà Ưu đến quả thật là tinh hệ của người chơi.
Ưu vẫn đang tìm kiếm ký chủ, ba ký chủ mà hắn ta muốn trói định đều đã c.h.ế.t trước khi hắn ta có thể trói định, dường như tinh hệ này đã biết đến sự tồn tại của hắn, không cho phép hắn thay đổi tinh hệ này.
Nghe nói Cảnh Trí đang xây dựng một thế giới trò chơi, Ưu nói rằng hắn muốn trói buộc ký chủ thông qua trò chơi để tránh ảnh hưởng đến tinh hệ hiện thực của người chơi.
Nghe vậy, lãnh đạo đội người chơi quốc gia vỗ đùi nói: "Chúng ta đều thân quen như vậy, hãy bắt đầu từ người của chúng ta! Anh có thể hướng dẫn cho tôi không?"
Hắn ta nhìn về phía Cảnh Trí.
Cảnh Trí: "Thật có lỗi."
Lãnh đạo đội người chơi quốc gia nhìn Vân Ca một cách đáng thương.
Vân Ca: "..."
Cô im lặng nhìn Cảnh, “Chuyện lựa chọn ký chủ, cũng không có… lối đi nội bộ sao?”
Cảnh Trí bị Vân Ca và lãnh đạo đội người chơi quốc gia nhìn chằm chằm như một con cún bị bỏ rơi, hắn thất bại nói: “Tôi sẽ ưu tiên cho bên này.”
Lãnh đạo đội quốc gia huých cùi chỏ vào Vân Ca, nhỏ giọng nói: "Hệ thống này cũng rất nhân văn. Tôi cứ tưởng hắn là loại máy lập trình không có cảm xúc."
Vân Ca bắt chước giọng điệu của Cảnh Trí, nói: “Hệ thống chúng ta cũng là sinh vật có trí tuệ, làm sao có thể không có cảm xúc?”
Lãnh đạo đội người chơi quốc gia vỗ đùi cười lớn.
Cảnh Trí: "..."
Buổi tối, Vân Ca tắm xong, tóc nhỏ nước bước ra khỏi phòng tắm.
Thông thường, lúc này Cảnh Trí sẽ tiến đến, sử dụng phương pháp hệ thống thần kỳ của mình để làm khô tóc cho Vân Ca, tốt hơn cả máy móc hay mấy thứ gì đó đại loại vậy.
Vân Ca: "Hửm?"
Cô liếc nhìn bóng lưng Cảnh Trí đang ngồi xổm trong góc, rón rén tới thổi vào tai hắn.
Cảnh Trí: “Tôi đang tra cứu thông tin trong cơ sở dữ liệu.”
Vân Ca: "Anh tức giận?"
Cảnh Trí: "Không."
Vân Ca: "Có tức giận."
Cảnh Trí: "Không."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT