Có vẻ mua sắm không tệ mà xem phim cũng khá tốt, nét mặt Mộ Lôi tỏ rõ vẻ buồn rầu. Sau khi ngẫm nghĩ thật lâu, cuối cùng cô uể oải hỏi một câu: “Chủ nhân, em có thể chọn cả hai không ạ?”
Quyền Đình bị bộ dáng buồn rầu của cô chọc đến bật cười, đáp: “Có thể.”
Mộ Lôi vui vẻ nở nụ cười tươi, cô đứng lên kéo tay Quyền Đình và hỏi: “Vậy giờ chúng ta xuất phát luôn à?”
“Không vội.” Nói xong, anh đứng lên cùng Mộ Lôi, ôm chặt lấy cô, kề sát bên tai cô khàn giọng nói: “Một tuần không gặp mà em chẳng nhớ chủ nhân sao, hửm?”
Từ trước đến nay, Mộ Lôi không hề có sức chống cự với giọng nói của anh, mới chỉ một câu đã khiến cả người cô mềm nhũn, âm cuối cao lên gần như câu lấy linh hồn của cô.
Nhưng Quyền Đình không chịu buông tha, anh còn giơ tay xoa bóp vành tai xinh xắn nhạy cảm của cô: “Nô lệ nhỏ, em không trả lời tôi hả?”
Từng câu từng chữ, vô cùng khiêu khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT