Mộ Lôi có thể nhìn thấy rõ ràng cửa sổ của căn nhà bên cạnh, cũng như một vài cây cao ngoài cửa sổ, điều này khiến cô có cảm giác bất an mãnh liệt.
Cô đành ép bản thân phải tập trung toàn bộ sự chú ý vào người đàn ông để phân tán chú ý với thế giới bên ngoài của mình.
“Đi thôi.”
Quyền Đình đi xuống cầu thang, đi chưa được mấy bước thì phát hiện Mộ Lôi không theo sau, đến khi quay người lại thì thấy cô đang ngẩn người quỳ tại chỗ.
Nhìn bộ dáng ngơ ngác của Mộ Lôi, anh bật cười: “Em nghĩ gì đấy, xuống cầu thang thì phải đi.”
“À, vâng thưa chủ nhân.”
Quyền Đình chưa nói gì thì cô nào dám tự ý đứng lên!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT