Chủ nhật bớt chút thời gian cùng Từ Sơn Tùng đi xem xe mấy, Lý Hồng Quân cũng dẫn theo Trâu Hoa Anh chạy tới xem náo nhiệt.

Cặp đôi này cũng đã quen nhau được hai, ba năm, kỳ thật nếu không phải tại ba mẹ Trâu Hoa Anh, hai người nói không chừng đã kết hôn sinh con, đang trải qua cuộc sống hôn nhân hạnh phúc như vợ chồng Kiều Hoa.

Đáng tiếc, hiện tại đôi trẻ này còn bị chia cách bởi ba mẹ Trâu Hoa Anh.

Rốt cuộc cũng là chuyện nhà người khác, Kiều Hoa thuận miệng hàn huyên với Trâu Hoa Anh đôi ba câu, rồi mang người vào chọn xe.

Cửa hàng xe cư nhiên không có ít người, nhưng khi chen vào mới phát hiện, thì ra mọi người không phải tới đây để mua xe máy, mọi người chỉ đi nhìn cho đỡ nghiện mà thôi.

Cũng không thể trách được, đảo mắt nhìn một vòng nam nhân ở trong tiệm, đôi mắt ai cũng không che giấu khát vọng.

Thời buổi này, xe máy ít nhất cũng ba bốn ngàn, ai có thể bỏ số tiền lớn như vậy để mua, mà mua không được thì đi xem cho đỡ nghiện.

Kiều Minh cũng giống như những bé trai khác, cậu nhóc rất thích các vật liên quan tới động cơ. Đi vào cửa hàng xe máy, cậu nhóc đã bị những chiếc xe làm cho mê mẩn.

Được từ Từ Sơn Tùng nắm tay đi vào trong, đi qua mỗi chiếc xe Kiều Minh đều sờ sờ thử.

Từ Sơn Tùng thấy con trai thích thì bảo Kiều Minh chọn một chiếc xe đi rồi anh sẽ ẵm thằng bé lên ngồi thử để lấy cảm giác.

“Thế nào? Thoải mái không?”

Kiều Minh ngồi trên yên xe màu đen, bởi vì xe quá cao cho nên cậu nhóc có chút sợ hãi, lắc lắc người, giơ tay lên muốn ba ba ôm.

Từ Sơn Tùng không ôm con trai mà chỉ nâng hai tay lên đỡ dưới nách cậu xem như bảo hộ cậu.

Qua một phút nữa, Kiều Minh dần thích ứng với độ cao này, cậu nhóc hưng phấn kêu lên, “Thoải mái a, cực kỳ thoải mái luôn, hơn nữa còn rất cao nha! Con hiện tại gần cao bằng mẹ rồi!”

Kỳ thật còn một khoảng rất lớn nữa mới bằng, đứa nhỏ này cũng quá khoa trương rồi.

Tiếu Tiếu được Kiều Hoa ôm trong ngực, cô nhóc thấy anh trai ngồi trên một cái gì đó rất kỳ quái cũng tò mò mà ê ê a a, gọi “ca ca”, sau đó còn giơ hai tay lên muốn anh hai ôm, muốn tới chỗ anh hai mình.

Cô nhóc dùng sức lăn lộn trọng lòng, vặn vẹo cái m.ô.n.g nhỏ. Kiều Hoa thiếu chút nữa không ôm nổi cô nhóc, bất đắc dĩ, chỉ có thể đem người đặt phía sau lưng Kiều Minh.

‘Vừa lòng chưa nào?” Xoa xoa khuôn mặt bụ bẫm của con gái, Kiều Hoa buồn cười nói, “Cái con nhóc này, con có hiểu gì về xe đâu, hưng phấn như vậy làm gì? Hả?”

Tiếu Tiếu không chỉ hiểu về xe mà còn không hiểu mẹ nói gì. Cô nhóc quay đầu nhìn Kiều Hoa tiện đà cúi xuống ôm lấy eo anh hai mình, hi hi ha ha cười rộ lên, “Xe! Xe xe! Mẹ, ca ca, xe xe ~” Sau khi đi dạo một vòng trong cửa tiệm, cuối cùng cả nhà quyết định chọn chiếc có động cơ mạnh nhất, tốn hết 400. Thời điểm trả tiền, mấy nam nhân trong tiệm đều thèm nhỏ dãi nhìn chiếc xe.

Đặc biệt là khi Từ Sơn Tùng ngồi lên xe máy, xung quanh đều là vang lên âm thanh xì xào.

Bởi vì đây là lần đầu tiên mua xe máy, cho nên Từ Sơn Tùng còn chưa biết lái, anh nhờ ông chủ cửa hàng lái xe đến bãi đất trống để hướng dẫn cho anh.

Từ Sơn Tùng là người thông mình, lá gan lại lớn, hơn nữa còn biết đi xe đạp, cho nên không tới năm phút sau anh đã học được cách lái xe máy.

Nhưng anh không dám chở người, tánh mạng một nhà bốn người đều nằm trong tay anh, anh không dám đánh cuộc. Ít nhất chờ đến lúc lái thành thục anh mới dám chở người.

Cuối cùng anh nhờ ông chủ tiệm thuê giùm một người biết lái xe máy cho mình để chở Kiều Hoa và hai đứa nhỏ về, còn anh sẽ đạp xe đạp đi theo sau. Lý Hồng Quân chần chừ thật lâu, nghĩ đến nhà mình còn chưa trang trí, ba mẹ Trâu Hoa Anh bên kia còn chưa đồng ý cho nên vẫn nhịn mà không mua.

Trước mắt anh ta cũng đã tiết kiệm được đến bảy tám vạn, tùy răng so với vợ chồng Từ Sơn Tùng thì ít hơn không ít nhưng đó cũng không phải là một con số nhỏ. Trừ bỏ trang trí nhà cửa thì trong tay anh ta còn bảy vạn, mua một chiếc xe máy không phải là dễ như trở bàn tay sao?

Lý Hồng Quân trong lòng cố kỵ ba mẹ Trâu Hoa Anh bên kia, hiện tại anh ta không dám tiêu tiền loạn, sợ ba mẹ bạn gái biết lái tới làm loạn.

Kệ đi, chờ kết hôn xong rồi mua, hiện tại không vội.

“Đi thôi, trở về thương lượng với ba mẹ em chuyện kết hôn.

==================

Kỹ thuật lái xe máy của Từ Sơn Tùng chỉ cần một tuần đã thăng hạng, anh có thể chở vợ con đi dạo một vòng rồi.

Từ Sơn Tùng lái không nhanh vì sợ hai đứa nhỏ sợ, lái chậm rì rì trên đường phố nhưng một nhà bốn người lại vô cùng hạnh phúc.

Từ Sơn Tùng ngồi phía trước lái xe, Kiều Hoa ngồi sau cùng, ở giữa là hai nhóc con. Kiều Minh ngồi sau lưng Từ Sơn Tùng, còn Tiếu Tiếu được Kiều Hoa dùng địu để cô nhóc ngồi trước n.g.ự.c mình.

Tiếu Tiếu bị buộc không thể động đậy được, chỉ có thể lộ ra hai tay và đầu. Cô nhóc cũng không khóc, tay nhỏ còn quơ lung tung, ê ê a a vui vẻ.

Kiều Minh ôm chặt lấy eo ba mình, Kiều Hoa ở phía sau cũng ôm chặt anh. Hai mẹ con đều ôm đến gắt gao, Từ Sơn Tùng cảm thấy mình đang trở cả thế giới sau lưng.

Nếu là 20 năm sau nữa, chở như Từ Sơn Tùng sẽ bị gọi là chở quá tải, nhưng hiện tại còn chưa có cách nói như thế này. Một đường thông suốt đến bờ sông, xuống xe, Kiều Hoa tìm một bóng cây mát mẻ, một nhà bốn người nằm trên bãi cỏ.

Gió nhẹ thổi qua, thoang thoảng hương cỏ cây, thật mát mẻ.

Cuộc sống như thế này thật đáng giá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play