EDIT: BRANDY
Trên đường hòa thân, bên Di Cổ Quốc nhiều lần nổ ra tranh chấp. Mà Đại Ngụy bên này cũng chẳng kém chịu nhường nhịn. Hai vị tướng quân thậm chí còn chính tai nghe được tướng sĩ Di Cổ Quốc chửi bới, lăng mạ Đại Ngụy, tức giận không thôi. Mâu thuẫn cứ ngày một gia tăng, hết chuyện này đến chuyện khác ầm ập kéo đến. Mối quan hệ tốt đẹp giữa Đại Ngụy và Di Cổ Quốc vốn mong manh, dễ vỡ. Nhất là sau khi hoàng đế Đại Ngụy hiện đang tại vị đăng cơ, thực hành nhiều chính sách lôi kéo, đặt sự hòa hảo giữa hai nước lên hàng đầu. Khiến dã tâm bành trướng của chúng càng lúc càng trắng trợn, gieo vào tâm tưởng con dân Di Cổ Quốc tâm lý Đại Ngụy sợ mình, không dám gây chiến với Di Cổ. Không hiểu một tiểu quốc du mục lấy đâu ra lòng tin mạnh mẽ như thê.s
Nhưng Di Cổ Quốc vô cùng tin tưởng vào sự hùng cường của quốc gia mình.
Từ thái độ qua loa, hời hợt của hoàng tử Di Cổ hết lần này đến lần khác trong việc giải quyết khúc mắc giữa quân lính hai bên có thể dễ dàng nhận ra điều này.
Khi đội ngũ hòa thân đi đến một vùng thảo nguyên trù phú, bao la, hoàng tử Di Cổ Quốc ân cần dẫn Lưu Linh cùng cưỡi ngựa đi thăm thú xung quanh. Hắn ta tự hào vung tay khoe mẽ,
“Công chúa hãy nhìn xem, nơi này phong cảnh đẹp đẽ, tươi tốt biết bao nhiêu, trời xanh thăm thẳm, hoa lá, cây cối tốt ranh rờn, đầy sức sống, gió hiu hiu thổi, dễ bò chạy thành đàn…”
Lưu Linh bật cười, không chút khách khí đáp: “Ta nhớ đây không phải quốc thổ của Di Cổ, không hiểu tại sao ngài lại lấy làm kiêu ngạo như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT