EDIT: MOKA
“Thẩm đại nhân, huynh giúp một việc đi? Huynh xem chỗ này của chúng ta, Quận chúa có thân phận cao nhất, huynh không hỗ trợ chào hỏi nàng thì ai chào hỏi đây?”
“Thẩm đại nhân, nơi này có thể ngồi cùng bàn với Quận chúa, chỉ có huynh thôi.”
Bị mấy thuộc hạ quấn lấy không thoát thân nổi, chú rể lại say đến bất tỉnh nhân sự, Thẩm Yến đứng giữa đám người, bị người ta cầu xin giúp đỡ. Chàng bất đắc dĩ phải đáp ứng, lúc quay đầu lại, nhìn thấy Trường Nhạc quận chúa yên lặng ngồi trước bàn, giơ tay lên xoa xoa mi tâm, ngực có hơi bức bối, cảm giác nặng nề như bị vật nặng áp đảo trong khoảnh khắc.
Bóng người trùng trùng điệp điệp, đèn đuốc mông lung, ánh sáng lập lòe. Trong vui vẻ náo nhiệt, mọi người chúc mừng, Thẩm Yến và Lưu Linh ngồi cùng một bàn. La Phàm làm bộ khoa trương, mượn nhiều người, thật sự tìm được cơ hội để Thẩm đại nhân đi bồi quận chúa. Dù sao bàn của Quận chúa rất trống, nàng ngồi ở chỗ đó, nơi này không tìm được người ngồi cùng bàn với nàng nữa.
Thẩm Yến ngồi xuống ngay bên cạnh nàng. Khi cái bóng của chàng bao phủ tới, Lưu Linh có hơi căng thẳng, nắm chặt bàn tay lạnh lẽo, thử vài lần mới có thể dùng cử chỉ bình thường mà gắp thức ăn, nàng cúi đầu ăn trong bực bội, nhưng ngay cả mùi vị đồ ăn cũng không nếm được. Tất cả sự chú ý của Lưu Linh đều ở trên người Thẩm Yến bên cạnh nàng, tay chàng đặt trên đùi, quần áo chàng cọ xát, tay chàng nâng lên. Mỗi một động tác của chàng đều lọt vào mắt Lưu Linh.
Thẩm Yến không nói chuyện với nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT