Editor: Ê Đê Ban Mê
Từ chỗ Thẩm Yến thu xếp lại tâm tình, Lưu Linh mới nghĩ đến nàng vốn định nấu cháo cho Thẩm Yến. Lưu Linh đã nói với Thẩm Yến suốt dọc đường là nàng nấu cháo tốt đến thế nào, nói đến mức Thẩm Yến cũng sinh ra hào hứng.
Kết quả lúc đi xem, đối mặt với một nồi cháo nhão nhoẹt, hai người đưa mắt nhìn nhau.
Thẩm đại nhân thò người nhìn một cái, hừ cười: “Cao thủ nấu nướng? Nàng thật sự đánh giá cao bản thân.”
Lưu Linh buồn bực vì chàng không nể mặt nàng, nàng hỏi thị nữ: “Cháo của ta đâu?”
Nàng hỏi đến mức bình tĩnh lại kiềm chế, rất có cảm giác nhẹ như mây gió, hạ thân của Thẩm phủ lại không dám cho rằng Trường Lạc Quận chúa dễ nói chuyện.
Bọn thị nữ ấp úng, đại ý là màn kịch lúc ấy của Quận chúa và Thẩm phu nhân quá đặc sắc, mọi người chỉ lo đi xem kịch, không nghĩ đến việc chú ý tới cháo của Quận chúa. Chủ yếu là vẻ ngoài của cháo kia cũng không tốt lắm, mọi người cho rằng Quận chúa sẽ nhận lấy bậc thang mà Thẩm phu nhân cho để đi xuống, không cần cháo nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT