[VONG TIỆN] NGÀN THƯƠNG TRĂM SỦNG

Chương 52-55


3 tháng

trướctiếp

52.
Người y ôm trong ngực cứng đờ, hệt như là khó tin mà trợn mắt nhìn y. Bởi vì khoảng cách quá gần, chóp mũi hai người gần như cọ lấy nhau, hàng mi mảnh dài của Lam Vong Cơ cào cào làm hắn có chút ngứa, con ngươi vốn đã ngập hơi nước giờ bị chọc ngứa đến mức nước mắt muốn chảy ra. Ngay sau đó, một bàn tay với từng ngón thon dài nhẹ nhàng che đi ánh mắt của hắn, đôi môi giống loài sói hoang gặm nhấm con mồi đem hắn hôn đến mức thở không ra hơi, tiếng rên rỉ từ cổ họng tràn ra, hàm hàm hồ hồ nói gì cũng nghe không rõ.
Rõ ràng chỉ mới mấy ngày không gặp, nhưng vì đối phương ở hiện thế cả người mềm mại tái nhợt chìm vào giấc ngủ, y luôn luôn không cách nào đàn áp được cảm giác bất lực dâng lên từ đáy lòng. Tuy rằng đã đem linh thức bám lên trên đàn mộc châu, nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán của y, không có điều gì thực sự chứng minh đó là đúng, vậy nên cũng không thể tùy tiện phán đoán tác dụng của linh thức, xem nó có thể giúp Ngụy Vô Tiện phân biệt rõ y của hiện thực với Lam Vong Cơ do mộng cảnh hư cấu tạo thành hay không. Dẫu trên mặt vẫn là một biểu tình không chút rung động, nhưng trong lòng Lam Vong Cơ lại cật lực đè nén sự khẩn trương của mình, tại hiện thực mỗi khắc đều như ngồi trên đống lửa, lo lắng cho an nguy của người trong mộng. Nếu xảy ra dù chỉ một chút chuyện bất trắc, y nghĩ cũng không dám tưởng tượng kết quả sẽ ra sao. Hiện tại ôm thân thể ấm áp trong ngực, sinh mệnh bừng bừng sống động, làm y vô thức muốn thu vào trong lòng, mạnh mẽ đem dung hòa với cốt nhục bên trong mình. Vốn là thuận theo sự tình chân thực phát sinh theo trí nhớ kiếp trước của Ngụy Vô Tiện ở Bách Phượng sơn, thuận theo lộ tuyến mà ác rủa tạo ra trong mộng cảnh, lại vì một phần tư tâm, mượn cơ hội hôn đến mức thô bạo hung ác, cơ hồ có thể gọi là không nỡ tách ra. Ngụy Vô Tiện bị y hôn đến mức toàn thân mềm nhũn vô lực, đôi môi nhu thuận nóng lên. Y khẽ cắn lên môi dưới của hắn, một tay men theo bắp đùi vuốt lên nhéo một cái, sờ đến mức người trong ngực thở dốc một tiếng, co rúm lại ngồi trên đùi y, hai chân run rẩy khó khăn khép lại muốn che chắn vật ở giữa đùi, giống như là bị hôn đến động tình, hạ thân đã đứng thẳng lên tự lúc nào. Lam Vong Cơ thuận tay theo vạt áo hé mở luồn vào trong vuốt ve, chạm phải làn da ẩm ướt yêu kiều mướt mồ hôi như muốn đem tay y hút lại.
“Hừ!”
Người đang bị ôm dường như cảm thấy được bàn tay đang thăm dò trong vạt áo mình, liền giãy giụa muốn tránh né, liều mạng chống cự. Cánh môi đang bị Lam Vong Cơ hôn cũng run rẩy, giống như là cảm xúc có biến đổi cực lớn. Phiến môi nhạt màu bất ngờ truyền đến một cảm giác đau nhói, lần này đúng thật là bị cắn tới chảy máu, đủ để thấy đối phương đã dùng lực mạnh cỡ nào, đến mức khiến Lam Vong Cơ khẽ nhíu mày, nhẹ “a” một tiếng rồi tách môi ra.
“Còn ta là ông nội của ngươi đây!”
Khuôn mặt Ngụy Vô Tiện đỏ bừng, tức đến không kìm được gầm lên. Một câu này thực sự kinh thiên động địa, như là đè nén ngàn vạn phẫn nộ trong đó, trực tiếp làm Lam Vong Cơ ngẩn người. Ngụy Vô Tiện sắc mặt âm trầm, lồng ngực kịch liệt phập phồng, tức giận đến cực điểm, nhưng một lần lại một lần đem hỏa khí ép xuống, trong mắt có một tia ám sắc không ngừng cuồn cuộn chuyển động, như thể muốn một chưởng đánh chết y cho xong. Cánh môi bị hôn đến sưng đỏ khẽ động, giọng nói khàn khàn mà lạnh lẽo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp