Để khống chế Kỷ Nhiên, hắn lấy di động ra chụp, chụp Kỷ Nhiên với bộ dạng vừa bị làm xong.
Nghe được tiếng máy ảnh, Kỷ Nhiên ngẩng phắt đầu lên, nhìn thấy Dạ Lăng Hàn chĩa máy chụp cậu.
"Anh làm gì thế?"
Cậu hoảng loạn nói, đứng phắt dậy muốn cướp điện thoại, lại bị Dạ Lăng Hàn dễ dàng giữ lại.
Dạ Lăng Hàn chế trụ cổ tay cậu, đem cậu đè lên cây bạch quả, nhắm thẳng mặt cậu không ngừng chụp ảnh.
Chụp xong mặt liền chụp cơ thể, toàn bộ dấu hôn ám muội cùng đầu ngực nõn hồng đều được chụp lại.
"Dạ Lăng Hàn, anh bỉ ổi! Đem ảnh chụp xoá đi ngay."
Kỷ Nhiên mắt rưng rưng đỏ.
Dạ Lăng Hàn sao lại chụp loại ảnh như này chứ?
Hắn sao lại có thể làm ra hành động không bằng cầm thú như thế?
Kỷ Nhiên lòng tràn đầy tuyệt vọng, dùng sức giãy giụa, nhưng nam nhân vẫn chế trụ dễ dàng.
Cậu như gà con, căn bản không có cách nào thoát khỏi tay Dạ Lăng Hàn.
Dạ Lăng Hàn chụp rất nhiều ảnh, cuối cùng thấy hài lòng mới buông ra Kỷ Nhiên.
"Đem ảnh chụp xóa đi!" Kỷ Nhiên nhào qua muốn cướp di động, bị Dạ Lăng Hàn dễ dàng tránh thoát.
Hắn cong môi cười lạnh, ánh mắt lạnh như băng: "Kỷ Nhiên, tôi cảnh cáo em! Không được rời khỏi tôi! Nếu tôi biết em làm gì sau lưng tôi với thằng khác, tôi sẽ phát tán đống ảnh chụp này ra ngoài. Tin hay không, tôi động ngón tay thôi cũng có thể huỷ hoại em."
Kỷ Nhiên tin lời hắn nói, cậu biết Dạ Lăng Hàn nói là làm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT