Tần thị chuẩn bị đổi tất cả hạ nhân trong Nghênh Phong viện.
Buổi tối cũng không cần bọn hạ nhân ở lại trong viện hầu hạ, kể từ đó bọn họ có thể tiết kiệm không ít sực lực.
Xác định Tống Gia Thành đã thu phục được mẫu thân hắn, Đỗ Khanh mới coi như hoàn toàn yên tâm.
Cô mượn Tống Gia Thành một cái rương nhỏ, cất số mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm họ mua trước đó vào trong rương.
Đỗ Khanh phụ trách thu thập đồ vật, chuyện còn lại không cần cô nhọc lòng.
Chỉ cần Tống Gia Thành ra hiệu, Tống Hải liền thập phần tự giác tiến lên bê cái rương đi theo.
Nhiều chai lọ bình như vậy cũng khá nặng, Đỗ Khanh thập phần không đành lòng hỏi: “Tống đại ca, có cần tìm thêm người tới bê cùng anh không?”
Tống Hải cảm nhìn Đỗ Khanh cười cười: “Không có việc gì, những việc này ta đều làm quen rồi, một chút cũng không cảm thấy nặng.”
Tống Hải cũng đã nói như vậy, Đỗ Khanh cũng không nói thêm gì nữa.
Đỗ Khanh mất nửa phút tết xong mái tóc trên đầu, không đến nỗi để đầu bù tóc rối đi gặp Tần thị.
Vân nhi khéo tay không ở đây, cô cũng chỉ có thể tay làm hàm nhai.
Thời điểm Đỗ Khanh bọn họ đến chủ viện, Tần thị đã đứng ở cửa nôn nóng chờ bọn họ.
Đỗ Khanh đi theo phía sau Tống Gia Thành vào sân, vào nhà, Tần thị phất phất tay với hạ nhân trong phòng, ý bảo bọn họ lui ra.
Chờ người trong phòng đều đi sạch, Tần thị mới tiến lên lôi kéo Đỗ Khanh ngồi xuống.
Đỗ Khanh chân tay luống cuống bị Tần thị ấn ở trên ghế, trong khoảng thời gian ngắn cũng không đoán được bước tiếp theo bà muốn nói gì, làm cái gì.
Tần thị đánh giá cả người Đỗ Khanh một lượt, mới cười ha hả mở miệng nói: “Trước kia đúng là ánh mắt của ta vụng về, khí chất toàn thân của tiểu Hạ xác thật hoàn toàn khác nữ tử Khánh triều, cũng khó trách Nguyên Tư nhìn cô với con mắt khác, cô không biết chứ tính tình đứa nhỏ này ……”
Thấy Tần thị càng nói càng xa, Tống Gia Thành bất đắc dĩ hô một tiếng: “Nương, mẹ đang nói gì vậy, càng nói càng kỳ cục.”
Nhìn con trai thẹn quá thành giận, Tần thị cười gật gật đầu: “Được, được, được, ta không nói, không nói.”
Dù sao hiện tại Nguyên Tư cùng Đỗ Khanh có loại quan hệ đặc thù, con trai bà lại ưu tú như vậy, chuyện bọn họ về sau cũng chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi.
Mắt thấy cuối cùng có một nữ tử có thể làm con trai để bụng, trong lòng Tần thị cực kỳ cao hứng. Rốt cuộc không cần lo lắng về sau con trai phải cô độc sống quãng đời còn lại, như trút được gánh nặng.
Đỗ Khanh thật sự là không có tâm trạng hàn huyên cùng Tần thị, nề hà bà thật sự quá nhiệt tình, cô chống đỡ không được, chỉ có thể nhìn Tống Gia Thành cầu cứu.
Tống Gia Thành lĩnh hội ý tứ của cô ngay lập tức, dăm ba câu liền chuyển đề tài tới mỹ phẩm dưỡng da.
Không có nữ nhân không yêu cái đẹp.
Tần thị là nữ nhân quý tộc, cũng như thế.
Nghe nói Đỗ Khanh mang theo mỹ phẩm dưỡng da từ thế giới của mình tới, trong lòng Tần thị vẫn luôn như bị mèo cào.
Lúc này Tống Gia Thành khai mở đầu, bà cũng liền thuận thế tiếp nhận câu chuyện, muốn nhìn xem mỹ phẩm dưỡng da Đỗ Khanh mang theo.
Đỗ Khanh như được đại xá từ trên ghế đứng dậy, lần lượt lấy mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm từ trong rương ra.
Mỗi một thứ lấy ra từ trong rương, Đỗ Khanh đều phải giải thích với Tần thị một lần: “Đây là bộ mỹ phẩm dưỡng da, đây là son môi, phấn nền, phấn mắt, vẽ khối……”
Thời gian phía sau chính là thời gian của phụ nữ.
Tống Gia Thành vừa thấy trên đống chai lọ trên bàn liền cảm thấy choáng váng đầu, cùng hai người chào hỏi, liền một mình đi ra gian ngoài.
Đỗ Khanh từ trong rương móc ra một cái gương, hướng dẫn Tần thị cách sử dụng.
Tần thị vốn dĩ đã yêu thích chuyện làm đẹp, tuy rằng Đỗ Khanh lấy ra đủ loại mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm hoa hoè loè loẹt, rất nhiều các loại chai lọ, nhưng bà không cần bao nhiêu thời gian, liền nhớ kỹ tác dụng và cách dùng của mấy thứ này.
Trang điểm vốn chính là chuyện quen tay hay việc, ban đầu tay Tần thị run đến lợi hại, vẽ ra tới lông mày và kẻ mắt xiêu vẹo, bất quá vấn đề này bà luyện tập thêm vài lần là có thể cải thiện.
Nhìn động tác Tần thị dần dần thuần thục, Đỗ Khanh không khỏi cảm thán trong lòng: năng lực học tập của mẫu thân Tống Gia Thành thật không phải chuyện đùa, bỏ xa cô một mảng lớn.
Hồi tưởng lại lsuc cô mới học trang điểm, chỉ vẽ cái lông mày cũng phải xem video của beauty bloger luyện tập non nửa tháng, mới hơi chút thuần thục.
Trái lại Tần thị, nhận được chỗ đồ trang điểm này, giống như trẻ con nhận được món đồ chơi mới. Ngồi ở bàn trang điểm hứng thú bừng bừng luyện tập kỹ xảo trang điểm.
Tần thị đang bận rộn, bớt thời giờ ngẩng đầu nhìn Đỗ Khanh một cái.
Thấy cô ở trong phòng tự mình buồn chán, Tần thị vội vàng phất tay cho cô trở về nghỉ ngơi.
Tần thịkhông ngốc, tình huống hiện tại, bà vội vàng tạo điều kiện cho hai đứa nó ở chung còn không kịp, còn lâu mới chiếm dụng quá nhiều thời giờ của Đỗ Khanh.
Xác định Tần thị đã nắm được cách dùng của đồ trang điểm, Đỗ Khanh cũng không khách khí, lập tức hành lễ lui ra ngoài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT