Chuyện Tống Gia Thành muốn suy nghĩ có rất nhiều, nhưng không muốn để Đỗ Khanh lo lắng, nên sau khi ăn hết một chén cháo loãng hắn vẫn nghe lời cô, nằm nghiêng trên giường nghỉ ngơi.

Đỗ Khanh để người hầu dọn lại giường gỗ từ thư phòng về, cô ngủ trên giường gỗ bên cạnh để chăm sóc hắn hắn.

Tống Gia Thành nhắm mắt lại trông như đang ngủ, kỳ thật trong đầu hắn vẫn đang suy nghĩ.

Người chủ mưu phía sau, thân phận đám thích khách, mục tiêu của đối phương, an nguy của Đỗ Khanh, lúc về hiện đại có nên nói chuyện bị ám sát sự cho Cam Mạn Mai bọn họ hay không…… Tất cả mọi chuyện đan xen với nhau như một cuộn lên rối, tràn đầy trong đầu hắn, làm đầu hắn đau nhức như sắp nổ tung.

Đỗ Khanh nằm trên giường gỗ cũng không thể ngủ yên, thỉnh thoảng cô lại đứng dậy sờ sờ trán Tống Gia Thành, người bị ngoại thương buổi tối dễ bị sốt, cô sợ mình ngủ say, nửa đêm hắn sốt cao cũng không biết.

Ngày hôm sau trời mới sáng, Tần thị và Tống Quốc công đã tới Nghênh Phong viện, nhìn con trai đã tỉnh lại, tinh thần cũng không tồi, Tần thị yên tâm không ít.

Tống Quốc công xác định con trai không có trở ngại, liền vội vội vàng vàng lên triều.

Hôm nay ở trong triều, Tống Quốc công muốn bẩm báo chuyện con trai bị ám sát, để bệ hạ tạo áp lực cho Đại Lý Tự, sớm ngày điều tra rõ thân phận thích khách, nhanh chóng bắt được người chủ mưu phía sau.

Nói tiếp, nơi Tống Gia Thành bọn họ bị ám sát vẫn trong phạm vi của kinh thành, ở dưới chân thiên tử, thế nhưng đám thích khách này vô pháp vô thiên đến mức dám hành thích giữa ban ngày, đủ thấy người chủ mưu phía sau không để vương pháp vào mắt ra sao.

Đối với thân phận người chủ mưu, Tống Gia Thành và Tống Quốc công đều cảm thấy chắc chắn có liên quan tới đại trưởng công chúa, bởi vì trừ bỏ nàng ta, Đỗ Khanh cũng không có mâu thuẫn với ai, bất quá bọn họ chưa tìm được chứng cứ, chỉ có thể để người Đại Lý Tự điều tra, nói ra đại khái suy đoán. Hai ngày sau, Tống Gia Thành vẫn dưỡng thương ở Nghênh Phong viện, Đỗ Khanh phụ trách chiếu cố hắn, Tống Quốc công ở bên ngoài bôn tẩu khắp nơi, Tần thị phụ trách bình ổn phía sau.

Bởi vì lần ám sát này, cả kinh thành đều loạn lên.

Vì tạo áp lực cho Đại Lý Tự, Tần thị bọn họ chưa nói vết thương trên vai Tống Gia Thành chỉ là ngoại thương nhẹ, ba người nói thành hổ, hiện tại người bên ngoài đều đang đồn đãi, lần ám sát này Tống Gia Thành bị thương rất nặng, nguy cấp đến tính mạng, không thấy mấy ngày nay Tống Quốc công liên tục tới Đại Lý Tự sao, chính là muốn nhanh chóng bắt được hung thủ hại con ông.

Lần này người bị ám sát chính là độc đinh của Quốc công phủ, em trai ruột của Hoàng Hậu, bệ hạ đã tự mình lên tiếng, để Đại Lý Tự điều tra rõ tình huống, mau chóng bắt giữ thích khách đang bỏ trốn và người chủ mưu sau lưng về quy án, cho Tống gia và Hoàng Hậu một công đạo.

Hơn nữa khi khám nhiệm t.h.i t.h.ể mấy thích khách Đại Lý Tự phát hiện ký hiệu đặc thù ở bên sườn bọn chúng, ký hiệu này lại giống ý hệt ký hiệu của đám thích khách từng ám sát bệ hạ thời trẻ, phát hiện này lập tức làm chuyện trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều.

Dưới áp lực như vậy, Đại Lý Tự không dám chậm trễ, Hoàng Hậu, Tống Quốc công, hai người kia bọn họ đều không thể đắc tội, mấy ngày nay Đại Lý Tự cùng cấm vệ quân cơ hồ lục tung cả kinh thành, chính là để nhanh chóng bắt được thích khách đang bỏ trốn, nhanh chóng phá án, bọn họ cũng có thể giải thoát sớm một chút.

Hiện tại không chỉ là Tống gia, ngay cả Đại Lý Tự cũng coi Trần Tĩnh Dao trở thành đối tượng tình nghi trọng điểm, ký hiệu đặc biệt của đám thích khách đã sớm điều tra rõ từ mấy năm trước, là ám vệ do Thái Hậu cố ý bồi dưỡng để ám sát Hoàng Thượng.

Cuối cùng trước khi Thái Hậu thất thế, vẫn chưa công bố thân phận của đám tử sĩ này, tuy rằng bệ hạ vì mặt mũi hoàng gia, cũng không có công bố những chuyện Thái Hậu làm ra với bên ngoài, dù sao mặc kệ ở triều đại gì, mẫu tử tương tàn đều là một chuyện không hay ho, nhưng nhữn tâm phúc của hoàng thượng, vẫn biết ngọn nguồn sự tình.

Trước khi Thái Hậu qua đời, Phùng gia nên chếc cũng đã chếc, nên bị lưu đầy cũng đã bị lưu đày, đám tử sĩ Phùng gia nuôi dưỡng cũng lập tức như bốc hơi khỏi nhân gian, mất đi tung tích, cách mấy năm sau, những người này lại xuất hiện, ám sát con vợ cả của Tống Quốc công, em trai Hoàng Hậu, cậu của Thái Tử, ai biết mục tiêu tiếp theo của bọn chúng có phải đương kim Thánh Thượng hay không.

Nghĩ lại, hiện giờ người có quan hệ với Thái Hậu ở kinh thành, xác thật chỉ có đại trưởng công chúa, bệ hạ tuy rằng không tin tỷ tỷ có quan hệ với đám tử sĩ kia, nhưng quân vương đều sợ chếc, sự tình liên quan đến hung thủ từng ám sát mình, hắn cũng không có mù quáng tin tưởng chút tình thân ít ỏi kia, chỉ sai Đại Lý Tự Khanh điều tra cho chính xác.

Lần thứ hai tiễn đi đám người Đại Lý Tự tới tra xét, Trần Tĩnh Dao dùng hết toàn bộ sức lực, mới khống chế được được nội tâm tức giận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play