Được bạn trai cùng đi làm, đối với Đỗ Khanh là một chuyện tuyệt đối mới mẻ.
Trước kia cũng có đồng nghiệp trong bệnh viện được bạn trai dẫn đi làm, nhưng Đỗ Khanh làm một chó độc thân chính hiệu, trước kia chỉ trộm hâm mộ trong lòng,
Tưởng tượng đến chuyện Tống Gia Thành đang chờ mình ở bên ngoài, lần đầu tiên Đỗ Khanh cảm thấy một buổi sáng đi làm lập tức trở nên gian nan hơn.
Hôm nay Đỗ Khanh đi làm lại, chủ nhiệm Tần liền an bài các bác sĩ trong khoa thay phiên nhau nghỉ phép, cho nên ngày đầu tiên trở lại công việc của Đỗ Khanh không thanh nhàn, giao ban xong, cô còn phải kiểm tra phòng, bệnh viện yêu cầu khi bác sĩ thay ca phải đi kiểm tra qua tình hình của các sản phụ đang nằm trong khoa sản, nhắc nhở và bàn giao các vấn đề cần lưu ý lại cho y tá, trừ những việc này còn có một đống báo cáo chờ cô viết.
Chờ Đỗ Khanh bận rộn xong đã là 10 giờ sáng, cô còn đang nghĩ, cuối cùng cũng có thời gian đi pha ly cà phê nghỉ một lát, Tưởng Sảng lại mang theo một sản phụ tìm tới.
Tưởng Sảng vừa thấy Đỗ Khanh, vội hô: “Chị tiểu Hạ, chị mau nhìn tình huống của sản phụ này.”
Đỗ Khanh chỉ có thể buông cái ly trong tay, một lần nữa ngồi xuống: “Sản phụ có vấn đề gì sao.”
Tưởng Sảng vội vàng đưa kết quả khám thai trong tay qua.
“Kiểm tra tim thai có vẻ không ổn, em đã kiểm tra ba lần, kết quả đều như vậy.”
Lúc Đỗ Khanh xem báo cáo, thai phụ và chồng của cô đều cực kỳ khẩn trương.
Thai phụ thấp thỏm nói: “Sáng hôm nay tôi đếm số lần thai chuyển động thấy không thích hợp, trước kia buổi sáng tầm bảy, tám giờ là giờ đứa bé vận động nhiều nhất, số lần chuyển động hôm nay lại rất ít, tôi liền vội tới bệnh viện, kết quả lại kiểm tra lại như vậy.”
Đỗ Khanh xem qua kết quả kiểm tra tim thai, lại hỏi sổ tay mang thai của thai phụ.
Đây là một thai phụ đã mang thai 37 tuần, tuần trước cố có đi siêu âm liền phát hiện thai nhi bị cuống rốn cuốn cổ, cuốn hơn hai vòng, bất quá lúc ấy tình huống thai nhi vẫn tốt đẹp, hơn nữa còn chưa đủ tháng, cho nên bác sĩ chủ trị liền đề nghị cô chờ thêm một chút, xem thai nhi ở trong bụng có thể tự mình cởi ra không.
Kết quả trải qua một tuần, có vẻ thai nhi không thể tự cởi cuống rốn ra.
Từ các số liệu trong báo cáo biểu hiện thai nhi đã có chút thiếu oxy, có lẽ là bởi vì ngày dự sinh cũng tới gần, thai nhi trong bụng đã bắt đầu nhập bồn, trong quá trình trượt xuống khiến cho cuống rốn càng cuốn chặt hơn. Đỗ Khanh một bên đánh chữ một bên nói: “Tôi sẽ đưa cho cô một yêu cầu siêu âm, cô đi siêu âm trước, sau đó chúng ta lại xem tình huống rồi mới quyết định hôm nay có cần tiến hành sinh mổ hay không.”
Lúc này hai vợ chồng thai phụ đã sợ tới mức hoảng loạn, Đỗ Khanh nói cái gì bọn họ đều nói vâng, không có nửa phần nghi ngờ.
Hai mươi phút sau, Đỗ Khanh cầm kết quả siêu âm trong tay, có chút đau đầu nói: “Đứa nhỏ này chính là một đứa nhóc nghịch ngợm, ở trong bụng chơi cuống rốn, lại tự cuốn lấy bản thân.”
Hiện giờ cuống rốn đã cuốn ba vòng trên cổ đứa bé.
Sản phụ nắm chặt đôi tay, khuôn mặt nôn nóng, thấp thỏm: “Vậy bác sĩ, tình huống bây giờ phải làm sao bây giờ?”
Đỗ Khanh trấn an: “Cô rất cẩn thận, kịp thời chú ý tới tình huống không đúng, trước mắt tuy rằng đứa bé có chút thiếu oxy, nhưng cũng không có nguy hiểm quá lớn.”
Một y tá vừa lúc tới văn phòng đưa tài liệu, nghe vậy phụ họa: “Đúng vậy cô rất cẩn thận, có một số người mới làm mẹ không để ý tới số lần thai động, có đôi khi thai nhi đều hít thở không thông mà còn chưa phát hiện, như ngày hôm qua có một thai phụ, không chú ý tới số lần thai động, chờ đến khi phát hiện vấn đề tới bệnh viện kiểm tra, đứa nhỏ đều đã thành thai chếc trong bụng rồi.”
Đỗ Khanh hiểu y tá chỉ muốn an ủi thai phụ, nhưng cô vẫn ho nhẹ hai tiếng.
Y tá nhìn qua, Đỗ Khanh lắc lắc đầu, ý bảo cô đừng nói nữa.
Không thấy mặt thai phụ và người nhà đều đã bị dọa tới trắng bệch rồi sao?
Con cái đều là bảo bối của cha mẹ, càng tới gần ngày sinh, thai phụ cùng người nhà lại càng lo lắng đề phòng, loại chuyện như thai chếc trong bụng, dù nói về người khác, cũng làm cho tâm lý cực kỳ mẫn cảm cảu bọn họ sợ hãi.
Y tá thấy mình lỡ lời, yên lặng đi ra ngoài, cũng may hiện tại hai vợ chồng thai phụ đều đang tập trung vào đứa bé trong bụng, không quá để ý tới cô.
Nếu gặp mấy người tính tình không tốt, lại cho rằng lời của y tá là đang rủa bọn họ, có đôi khi mâu thuẫn, tranh cãi phát sinh chỉ vì mấy việc nhỏ như vậy.
Sản phụ gắt gao nắm tay chồng, thử thăm dò há miệng thở dốc, cuối cùng lại nói không ra câu nào, vẫn là chồng thai phụ, một bên vỗ vỗ lưng vợ, một bên nôn nóng hỏi: “Vậy tình huống của vợ tôi thì nên làm gì bây giờ? Phải bổ sung oxy sao?”
Trước đây khi bọn họ tới kiểm tra cũng có chút thiếu ô-xy, dùng máy chuyên môn để bổ sung oxy, dùng khoảng nửa giờ là được, cho nên người nhà theo phản xạ cho rằng lần này cũng có thể dùng máy chuyên môn để bổ sung oxy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT