ĐỐI THỦ MỘT MẤT MỘT CÒN TỎ TÌNH TÔI TRONG MƠ

Chương 4


3 tháng


5

Lúc này, giấc mơ đột nhiên đột ngột kết thúc.

Thời gian trong mơ và thời gian thực tế quả là khác nhau.

Trong mơ dường như chỉ mới qua một khoảng thời gian ngắn, nhưng khi tôi lần nữa mở mắt ra, thời gian đã là ngày hôm sau.

Vì lúc đó tôi đang nằm trên giường xem điện thoại lại bất ngờ bị kéo vào giấc mơ, vì vậy trong tay vẫn còn nắm chặt chiếc điện thoại.

Mở điện thoại, màn hình trên điện thoại vẫn hiện Weibo của Lâm Hành Chỉ.

Sau khi nhìn thấy bài Weibo Lâm Hành Chỉ mới đăng trên Weibo, tôi mới hiểu ra vì sao giấc mơ đột nhiên lại kết thúc - hóa ra là vì Lâm Hành Chỉ đã thức dậy.

Hắn cũng đã cập nhật nội dung giấc mơ lên Weibo.

Ban đầu tôi định nhắn tin riêng cho Lâm Hành Chỉ trên Weibo để nói chuyện thẳng thắn về chuyện này, nhưng sau khi xem hết những bài đăng khác của hắn, tôi đã bỏ ngay suy nghĩ này đi.

Trước đây, tôi luôn nghĩ rằng Lâm Hành Chỉ ghét tôi, nào ngờ, ở nơi tôi không nhìn thấy, hắn lại âm thầm làm vô số việc cho tôi.

Trước đây, có một tên côn đồ vì thích tôi cho nên suốt ngày q/uấy r/ối, đe dọa tôi.

Nghe thấy những lời đáng sợ của hắn, tôi vốn chuẩn bị tinh thần để xin bố mẹ hôm sau đưa đón đi học, không ngờ rằng sau đó lại nhận được lời xin lỗi rất mực lễ phép từ hắn ta.

Lúc đó tôi còn rất ngạc nhiên, bây giờ mới biết, hóa ra Lâm Hành Chỉ đã trực tiếp ra tay "dạy dỗ" tên côn đồ đó một trận, vì vậy tên côn đồ mới chịu xin lỗi tôi.

Có một lần tôi bị ngất xỉu trong trường, đụng phải Lâm Hành Chỉ đi ngang qua, chính hắn là người đã cõng tôi đến phòng y tế, sau đó nhờ bác sĩ của trường giữ bí mật chuyện này.

Lúc tôi bị ốm, trên bàn học luôn xuất hiện những viên thuốc không biết đến từ đâu, tôi cứ nghĩ là do một người nào yêu quý gửi cho tôi, không ngờ tới đó lại là Lâm Hành Chỉ.

Tất cả những điều này tôi đều nhớ, lúc đó tôi còn tưởng bản thân đã gặp được người tốt bụng, nhưng không ngờ tất cả lại đều do Lâm Hành Chỉ sắp đặt.

Mà lý do hắn lựa chọn âm thầm làm tất cả những điều này chỉ đơn giản vì biết rằng tôi sẽ không yêu hắn.

Tâm trạng của tôi có chút ngổn ngang.

Nếu tôi vạch trần mọi chuyện với Lâm Hành Chỉ, chắc chắn sẽ để lộ ra việc tôi đã biết hắn yêu thầm tôi, liệu hắn có nhân cơ hội đó tỏ tình với tôi luôn không?

Tôi vẫn còn chưa nghĩ ra cách để từ chối!

Sau khi suy đi nghĩ lại, tôi lần đầu tiên lựa chọn cách trốn tránh, tôi quyết định che giấu chuyện này, giả vờ như không biết gì.

Nhưng vấn đề "đêm đêm bước vào giấc mơ của Lâm Hành Chỉ" này vẫn cần phải giải quyết.

Vẫn may từ hôm nay kỳ nghỉ sẽ bắt đầu, sau khi biết dấu hôn trên người là do Lâm Hành Chỉ để lại, tôi không cần phải đi khám bác sĩ nữa mà thay vào đó là lên mạng tìm kiếm xem liệu có ai đã từng trải qua điều tương tự như tôi hay không.

Sau đó tôi liền được mở mang tầm mắt: có người biến thành búp bê bông của người khác, có người biến thành mèo, có người thành chó, có người lại thành cây cảnh trong nhà...

Sau khi so sánh bản thân với những trường hợp này, tôi tự nhiên lại thấy tình cảnh hiện tại của mình còn đỡ hơn nhiều, ít nhất tôi vẫn còn được là con người.

Tuy nhiên, những chia sẻ của những người đó cũng đã gợi mở cho tôi một số hướng suy nghĩ mới. Nhân mấy ngày nghỉ, tôi đến ngôi miếu gần nhà, hết bái lại lạy, còn lên Taobao mua sắm không ít pháp khí.

Thật tôi thất vọng nhận ra, tất cả những thứ này hoàn toàn vô dụng, đêm đêm tôi vẫn bị kéo vào trong giấc mơ của Lâm Hành Chỉ.

Mấy ngày này, tôi cũng dần mò ra được quy luật.

Chỉ cần Lâm Hành Chỉ chìm vào giấc ngủ, bất kể tôi có buồn ngủ hay không, tôi cũng sẽ bị kéo theo cùng, chỉ cần hắn tỉnh dậy, giấc mơ cũng sẽ kết thúc.

Tất nhiên, Lâm Hành Chỉ không phải một người thích thức khuya, vì vậy giấc ngủ của tôi cũng bị ép phải theo quy luật.

Giấc mơ của Lâm Hành Chỉ vẫn luôn vô cùng kỳ quặc, không biết có phải do mấy ngày nghỉ đi xem phim hay không mà các yếu tố trong mơ cũng trở nên vô cùng phong phú:

Có lúc, hắn sẽ trở thành hoàng đế, còn tôi là hoàng hậu duy nhất của hắn, hai người chúng tôi quen biết nhau từ nhỏ, tình nghĩa sâu nặng, sau đó sống một đời bình yên hạnh phúc bên nhau.

Có khi chúng tôi là cấp trên và thuộc hạ lâu ngày gặp lại, trong văn phòng kín đáo, hắn ép tôi lên cửa, say đắm cuốn lấy môi tôi.

Có lúc hắn lại là tiến sĩ, còn tôi là robot do hắn chế tạo ra, để có thể ở bên cạnh tôi trường sinh bất lão, hắn đã nỗ lực kéo dài tuổi thọ của mình, cùng nhau bước qua từng mùa xuân hạ thu đông.

Thậm chí có lúc còn có cả kết BE——

Bối cảnh ngày t.ậ.n t.hế, cả thành phố sụp đổ, t.an.g t.hi hoành hành khắp nơi, Lâm Hành Chỉ nắm chặt tay tôi chạy về phía rìa thành phố.

Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với t.an.g t.hi ở khoảng cách gần đến vậy, cộng thêm việc trong giấc mơ của hắn,mọi thứ lại vô cùng chân thực, chân tôi mềm nhũn không thể chạy nổi bị Lâm Hành Chỉ đẩy vào trong khu vực an toàn, được những người dân trong khu an toàn tiếp nhận, còn hắn lại dùng thân mình giúp tôi chặn đám t.an.g t.hi đang đến gần lại.

M.á.u văng tung tóe, tôi gào thét gọi tên Lâm Hành Chỉ, trái tim đập rộn ràng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tôi muốn lao lên trước nhưng lại bị những người dân trong khu an toàn ngăn lại.

Lâm Hành Chỉ nghe thấy tiếng tôi, nhưng không hề quay đầu, giọng nói của hắn xuyên qua tiếng gào thét của lũ t.ang t.hi, truyền đến bên tai tôi: "Chiêu Chiêu, hãy sống tốt."

"Quên anh đi."

Hình bóng của Lâm Hành Chỉ dần trở nên mờ ảo, tôi ra sức lau đi nước mắt, mới nhận ra bản thân đã khóc từ lúc nào.

Tôi gào khóc đến khàn cả tiếng.

Lúc này, tôi đã quên bản thân đang ở trong mơ.

Cho đến khi tỉnh dậy, nhìn thấy trần nhà quen thuộc cùng chiếc gối ướt đẫm nước mắt, tôi mới biết bản thân lại một lần nữa bị lừa đến nỗi khóc nức nở.

Nhưng cảm giác đó quá đỗi chân thực, nỗi buồn khi mất đi Lâm Hành Chỉ trong mơ vẫn còn quanh quẩn nơi đầu tim.

Chỉ cần nghĩ đến đó, nước mắt tôi lại chực trào ra, tôi vội vàng chuyển chú ý sang thứ khác, tôi tự hỏi liệu có phải vì vướng bận hình tượng, lo lắng bản thân bị thây ma cắn biến dạng sẽ mất đi vẻ đẹp trai nên Lâm Hành Chỉ trong mơ mới không chịu quay đầu nhìn tôi hay không?

Chắc chắn là do tuyến lệ của tôi phát triển quá mạnh rồi.

Vẫn may kỳ nghỉ rất nhanh đã kết thúc, điều đó cũng có nghĩa là tôi sẽ lại gặp Lâm Hành Chỉ ở trường.

Bình thường, tôi và Lâm Hành Chỉ vốn không giao tiếp nhiều trong lớp, sau khi tôi giảm bớt số lần khiêu khích hắn, tần suất tương tác giữa hai chúng tôi gần như bằng không, thậm chí cả người ngoài cuộc là Tôn Điềm cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, hỏi tôi sao dạo này ngoan thế.

Tôi: "..."

Tất nhiên là bởi vì không biết phải đối mặt với hắn thế nào rồi!

Nhưng mà tôi cũng không giải thích, chỉ gật gật đầu hùa theo nhỏ.

Ngoại trừ việc chuyện này có liên quan đến Lâm Hành Chỉ, việc bước vào giấc mơ của người khác quả thực là một việc quá mức kinh thiên động địa..

Nếu không phải đã được trải nghiệm trực tiếp, tôi chắc chắn sẽ không tin việc này tồn tại, bởi vậy cho dù có nói ra, khả năng cao nhỏ cũng sẽ không tin.

Tôi không tìm Lâm Hành Chỉ, Lâm Hành Chỉ cũng không tìm tôi, khoảng cách giữa chúng tôi lúc ban ngày còn không gần bằng khoảng cách điểm số của hai đứa trên bảng xếp hạng.

Hai đứa bọn tôi bên ngoài thế giới thực đã sắp biến thành thành hai đường thẳng song song, nhưng những giấc mơ chúng tôi lại không ngừng quấn lấy nhau như một cuộn len.

Vì phải đi học nên gần đây những giấc mơ của Lâm Hành Chỉ quả nhiên đã dần bình thường trở lại.

Trong mơ, chúng tôi kết hôn sinh con, còn có một đứa con.

Đúng vậy, trong mơ của Lâm Hành Chỉ, chúng tôi có một cô con gái đáng yêu, vẻ ngoài rất giống tôi, tên là Lâm Niệm Chiêu.

So với những giấc mơ viễn vông trong kỳ nghỉ, giấc mơ này thực sự quá đỗi bình thường.

Hơn nữa, Lâm Niệm Chiêu thông minh lanh lợi, không hề quấy khóc, mặc dù phần lớn thời gian đều được Lâm Hành Chỉ chăm sóc, nhưng con bé vẫn sẽ ngoan ngoãn chạy về phía tôi gọi tôi là mẹ, vì vậy tôi rất nhanh đã chấp nhận việc bản thân và Lâm Hành Chỉ trở thành một gia đình ba người.

Khi những ngày tháng trong mơ trở nên bình dị, tôi cũng dần mất đi cảnh giác, ghi chép lại những bài tập mà ban ngày chưa làm được, đợi đến tối khi bước vào giấc mơ của Lâm Hành Chỉ sẽ lấy cớ giúp họ hàng giải bài tập, lôi bài vở ra hỏi hắn.

Bên ngoài thực tế nếu như hỏi thẳng mặt như vậy thì tôi nhất định sẽ thấy rất xấu hổ, nhưng trong mơ tôi lại thấy chả có gì phải kiêng dè cả..

Tuy nhiên, Lâm Hành Chỉ dù sao cũng là người đã cướp đi vị trí nhất của tôi, hắn rất nhanh đã phát hiện ra điểm bất thường.

8.

Trong giấc mơ đêm đó, tôi và Lâm Hành Chỉ đang ngồi trong thư phòng, còn Lâm Niệm Chiêu thì bò trên sàn nhà chơi.

Con bé mới ba tuổi, mặc váy công chúa, mềm mại ngọt ngào cất tiếng gọi bố mẹ. Thấy chúng tôi đang bận, con bé liền tự chơi Lego một bên.

Lâm Hành Chỉ viết xong phần giải thích cho bài toán, đặt Lâm Niệm Chiêu đang ôm trong lòng xuống, ánh mắt âm u nhìn về phía tôi: "Tần Chiêu Chiêu, là em."

Tôi ngây người, rất nhanh đã nhận ra ý nghĩa trong lời nói của hắn.

Hắn đã biết tôi là Tần Chiêu Chiêu thật.

Vì Lâm Hành Chỉ dùng câu khẳng định, nên tôi không cần phải trả lời.

Hai chúng tôi ngồi đối diện, không khí chìm vào im lặng. Cuối cùng, tôi là người lên tiếng trước: "Anh phát hiện ra từ khi nào?"

Lâm Hành Chỉ lấy lại vẻ mặt vô cảm như trong hiện thực, nếu như không phải vì khớp ngón tay cầm bút của hắn đã trở nên trắng bệch vì dùng quá nhiều lực, tôi còn tưởng rằng hắn thực sự bình tĩnh như vẻ bề ngoài:

"Anh tìm thấy cuốn tập bài tập giống hệt của em, trên đó có mấy bài toán này."

"Và dạo này em trong thực tế cũng rất kỳ lạ."

"Vậy tại sao em lại xuất hiện ở đây?"

Tôi không ngờ lại lý do lại là như vậy, chỉ đành kể lại hết mọi chuyện, bao gồm cả việc tôi bắt đầu bước vào giấc mơ của hắn từ khi nào, việc phát hiện ra Weibo bí mật của hắn ra sao, nhưng tôi cũng không biết tại sao bản thân lại mơ thấy những điều này.

Theo những lời tôi nói ra, lông mày của Lâm Hành Chỉ cũng càng ngày càng nhíu chặt: "Vậy giấc mơ có ảnh hưởng gì tới cơ thể em không?"

Hắn dừng lại một chút, rất nhanh lại nhận ra điều gì đó: "Vậy ra những dấu hôn trên người em lúc trước đều là do anh để lại?"

Tôi: "...Ừ."

Hô hấp của tôi chợt nhẹ lại.

Lâm Hành Chỉ: "Vậy nên em đã biết tất cả mọi chuyện, bao gồm cả việc anh thích em."

"Câu trả lời của em là gì?"

Tôi nói không nên lời.

Tôi không thể trả lời câu hỏi của Lâm Hành Chỉ, chỉ có thể lựa chọn im lặng.

Tôi cảm thấy bản thân lúc này còn xấu hổ hơn cả Lâm Hành Chỉ.

May thay, đúng lúc này, chuông báo thức của Lâm Hành Chỉ vang lên, hai chúng tôi cũng thoát khỏi giấc mơ.

Nhưng rất nhanh sau đó, chúng tôi lại gặp nhau trên hành lang trường.

Lâm Hành Chỉ chặn tôi lại, kéo tôi vào một góc.

Lúc đầu tôi còn tưởng hắn muốn tiếp tục hỏi tôi về câu hỏi trong mơ, nhưng không ngờ lại nghe thấy hắn bình tĩnh nói:

"Không cần để ý những điều anh hỏi trong mơ."

"Anh biết em sẽ không thích anh, vì vậy chúng ta cứ như bình thường, còn chuyện em bước vào giấc mơ của anh, anh cũng sẽ tìm cách giải quyết."

Tôi nghe đến sững sờ.

Lời nói của Lâm Hành Chỉ cũng coi như đã giải tỏa được những lo lắng trong lòng tôi, nhưng không hiểu vì sao, tôi lại không hề cảm thấy vui vẻ.

Lâm Hành Chỉ thực sự nói được làm được, ban ngày không hề nói chuyện với tôi, còn buổi tối hắn cũng cố gắng không ngủ để tránh lại lần nữa kéo tôi vào giấc mơ.

Ngày đêm đảo lộn, sắc mặt của Lâm Hành Chỉ cũng trở nên hốc hác rõ rệt.

Có một lần, Lâm Hành Chỉ có lẽ đã không thể chịu đựng được nữa, ban đêm đã thiếp đi một chút, vậy là tôi lại bước vào giấc mơ của hắn.

Trước khi sự việc bị bại lộ, Lâm Hành Chỉ trong mơ thường ôm tôi bằng một tay và ôm con bằng tay kia, sau đó sẽ nhân lúc con ngủ say len lén hôn tôi.

Nhưng sau khi sự việc bị lộ ra, Lâm Hành Chỉ trong mơ chỉ xin lỗi tôi, giải thích rằng bản thân đã vô tình ngủ thiếp đi, nhưng hắn đã đặt báo thức, báo tức sẽ reo ngay bây giờ và giấc mơ cũng sẽ kết thúc.

Tôi nghe thấy giọng nói của mình: "Vậy Lâm Niệm Chiêu thì sao?"

Lâm Hành Chỉ không trả lời.

Những ngày qua chung sống cùng nhau, chúng tôi thực sự rất khó có thể coi con bé chỉ là một nhân vật hư cấu.

Tôi nhìn Lâm Niệm Chiêu đang chơi trong phòng trẻ em, dường như bé cũng nhận ra điều gì đó, nài nỉ chúng tôi đừng đi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì khóc, nhưng khi tiếng chuông báo thức vang lên, hình ảnh của con bé cũng ngày càng mơ hồ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play