Nếu Hàn Tử Việt đã quyết định tái hôn với Thẩm Thư thì phần đời còn lại anh sẵn sàng cùng trải qua với cậu. Cho nên hiện tại, Hàn Tử Việt rất nỗ lực tiếp nhận Thẩm Thư, cũng hy vọng Thẩm Thư có thể toàn tâm chấp nhận anh.
“Mau ngủ thôi, đã khuya lắm rồi, sáng mai chúng ta còn phải dậy sớm nữa, có chuyện mà anh và em cần phải làm.” Hàn Tử Việt vươn tay kéo chăn bông lên cho Thẩm Thư.
“Làm chuyện gì?” Thẩm Thư đang nằm trong ngực Hàn Tử Việt bỗng lật người lại, đối mặt trực tiếp với Hàn Tử Việt.
Nương theo ánh trăng, Hàn Tử Việt mơ hồ có thể nhìn thấy khóe mắt Thẩm Thư còn đọng nước mắt. Không phải vừa rồi anh không nghe thấy tiếng khóc nức nở của Thẩm Thư, nhưng nếu Thẩm Thư đã cực lực che giấu thì có nghĩa là cậu không muốn để anh biết sự chật vật lúc nãy của mình. 
Nhưng bây giờ Thẩm Thư đã quay lại đối mặt với anh thì hẳn cũng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, chân chính bắt đầu thử tiếp nhận anh, tin tưởng anh. Nghĩ đến đây, tâm tình Hàn Tử Việt bỗng cảm thấy hạnh phúc không thể giải thích được.
“Không phải chúng ta đã đồng ý tái hôn sao? Trước tiên chúng ta đến Cục Dân Chính lấy giấy chứng nhận tái hôn đã.” 
Hàn Tử Việt nói xong liền vươn tay lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt Thẩm Thư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play