Thẩm Thư được Hàn Tử Việt đưa lên lầu.
“Bên phía cha mẹ em không cần phải lo lắng, anh sẽ nói rõ với họ.” Hàn Tử Việt như là đoán được Thẩm Thư sẽ hỏi cái gì nên trực tiếp giải thích.
Mặc dù Hàn Tử Việt không hiểu gì nhiều về Thẩm Thư, nhưng trong suốt hai năm chung sống anh cũng nhìn ra được Thẩm Thư không am hiểu cách giao tiếp với người khác, đặc biệt là như trường hợp với mẹ của anh vậy, tự nhiên trong đó cũng có phần anh nên Hàn Tử Việt đã chủ động giải vây cho Thẩm Thư. Mặc dù những gì mẹ Hàn vừa nói cũng không có gì không ổn cả.
“Được.” Thẩm Thư bị động đi theo Hàn Tử Việt lên lầu, trở về căn phòng mà hai người từng ở trước kia.
Căn phòng mà hai người họ ở trong nhà tổ của Hàn gia chính là căn phòng Hàn Tử Việt đã sống khi còn nhỏ. Tuy rằng đã bảy năm không đặt chân vào nơi này nhưng khi Thẩm Thư vừa bước vào, nhìn những thứ vừa quen thuộc vừa xa lạ này thì ký ức trước kia tự động dần dần bắt đầu sống lại.
Trong hai năm kết hôn, mỗi lần Thẩm Thư theo Hàn Tử Việt trở về nhà tổ Hàn gia đều ngủ cùng anh trong căn phòng này. Ở nhà riêng của Hàn Tử Việt thì hai người ngủ riêng, nhưng khi về đến nhà tổ thì không thể làm như vậy được.
Giường trong phòng của Hàn Tử Việt cũng rất lớn, trước kia mỗi lần tới nhà tổ bọn họ đều mỗi người ôm mỗi cái chăn chiếm cứ hai bên giường ngủ, ai cũng không làm phiền ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT