“Ba ba ngủ ngon, daddy ngủ ngon!” Thẩm An lần lượt hôn cái chụt lên má Thẩm Thư và Hàn Tử Việt, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn mà nằm xuống, hai bàn tay nho nhỏ còn nắm lấy hai bàn tay to lớn của hai ông bố.
Trong lòng Thẩm An thật sự rất vui vẻ. Cuối cùng nhóc cũng có thể ngủ chung với cả ba ba và daddy của mình rồi.
“Ngủ ngon, bảo bối của ba.” Thẩm Thư cũng hôn nhẹ lên trán Thẩm An một cái, cõi lòng đầy mềm mại.
“Daddy?” Thẩm An vốn đang nhắm mắt bỗng nhiên lại mở bừng ra, đôi con ngươi tròn xoe đầy chờ mong nhìn về phía Hàn Tử Việt.
Hàn Tử Việt có chút không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng, sau đó dưới ánh mắt của hai cha con học theo dáng vẻ vừa rồi của Thẩm Thư cũng nhẹ nhàng hôn lên trán Thẩm An một cái: “Ngủ ngon.”
Thẩm An cuối cùng cũng cảm thấy tràn đầy thỏa mãn, nhắm hai mắt lại bắt đầu ngủ. Căn phòng rất nhanh chìm vào bóng tối.
Dưới tình huống có ánh đèn Thẩm An sẽ không ngủ được, cho nên từ nhỏ đến lớn Thẩm Thư đều không để lại quá nhiều đèn mà chỉ để một ngọn đèn bàn nho nhỏ để tránh buổi tối Thẩm An đi tiểu đêm không nhìn thấy đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play