Hàn Tử Việt tán gẫu xong với mấy đối tác làm ăn liền đi tới bàn dài đặt vô số những món điểm tâm tinh xảo bên kia, nhưng nhìn quanh bàn dài một vòng vẫn không thấy bóng dáng Thẩm Thư đâu cả.
Anh hơi nhíu mày, nhân vật chính của bữa tiệc tự mình rời khỏi bàn tiệc trước như vậy là vô cùng thất lễ với khách mời, anh không tin là Thẩm Thư không biết chuyện này.
Cuối cùng, Hàn Tử Việt tìm thấy Thẩm Thư ở trong khu vườn nhỏ ngoài sảnh tiệc dưới sự báo cáo của vệ sĩ. 
Lúc đó Thẩm Thư đang ngồi trên băng ghế dài trong hoa viên, trong ngực ôm một cậu nhóc mặc một bộ tây trang nhỏ nhắn trông chỉ khoảng tầm bốn năm tuổi, cậu nhẹ giọng dỗ dành cậu nhóc, ngữ khí vô cùng dịu dàng.
Ánh trăng vằng vặc chiếu xuống hai người một lớn một nhỏ, thoạt nhìn trông đẹp đẽ đến động lòng người. 
Hàn Tử Việt cứ như vậy im lặng đứng ở phía sau nhìn bọn họ, cũng không đi tới quấy rầy bức tranh đẹp đẽ này.
Cậu nhóc có lẽ đã khóc đủ rồi, hoặc có thể là do Thẩm Thư an ủi nên cuối cùng nó cũng ngừng khóc, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play