“Ba ba đừng buồn, chờ An An trưởng thành rồi An An sẽ là bờ vai cho ba ba tựa vào.” Thanh âm non nớt của trẻ con vang lên bên tai Thẩm Thư.
Thẩm Thư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai mình gần trong gang tấc, cuối cùng cũng nín khóc mà nở một nụ cười thật tươi.
“Ngoan, ba ba biết con rất hiếu thuận, con mau ăn cơm đi, hôm nay bởi vì mấy chuyện này mà sinh nhật của ba nuôi con cũng bị trì hoãn, cơm nước xong xuôi rồi con cầm quà lên phòng tặng cho ba nuôi nhé.”
“Ba nuôi rất mong chờ An An tặng quà cho ba nuôi đó nha.” Phương Nghiên ngay lập tức tiếp lời, hai người lớn nhanh chóng chuyển chủ đề.
Sau bữa tối, Thẩm Thư nhanh chóng đi tắm rửa rồi ra ngoài. Lời nói của Thẩm An trong bữa tối làm Thẩm Thư cảm thấy yên lòng, đồng thời cũng khiến cậu nghiêm túc cân nhắc đến đề nghị của Hàn Tử Việt.
Kỳ thật đề nghị của Hàn Tử Việt cũng không tồi, chỉ là Thẩm Thư cảm thấy nguyện vọng của mình chưa bao giờ được tôn trọng. Cho nên cậu cảm thấy tức giận, còn có chút không cam lòng.
Nhưng bây giờ, những lời An An nói đã làm Thẩm Thư nhớ lại những gì Hàn Tử Việt đã nói với cậu trong ngày hôm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT