“Tôi đương nhiên nhận ra anh rồi, anh là… anh là bã xã của tôi…” Phương Nghiên ngọng nghịu nói.
Thẩm Thư nghe vậy nhoẻn miệng cười. A Nghiên trông có vẻ đã say rồi. Mà thoạt nhìn Lâm Tiêu cũng không khắt khe với y, nỗi lo treo lơ lửng trong lòng cậu lâu nay cuối cùng cũng thả lỏng.
Thật ra Thẩm Thư vẫn luôn lo lắng cho hai người bọn họ, nhưng lúc ấy Phương Nghiên đã nói sẽ kết hôn với Lâm Tiêu, cậu đương nhiên không thể ngăn cản quyết định của bạn mình.
“A Nghiên say rồi.” Thẩm Thư tiến lên một bước, cười nhìn Phương Nghiên, duỗi tay quơ quơ vài cái trước mặt y.
“Tiểu… Tiểu Thư, cậu làm gì vậy? Làm mình choáng váng cả đầu…” Phương Nghiên vươn tay bắt được bàn tay của Thẩm Thư đang vẫy vẫy trước mặt mình: “Mình… mình mới không… không có say… đâu.”
Thẩm Thư lắc đầu cười cười, lại nói với Lâm Tiêu: “Anh hãy chăm sóc cho cậu ấy thật tốt.”
Lâm Tiêu gật đầu. Bữa tiệc hôm nay được tổ chức tại nhà cũ Lâm gia, Lâm Tiêu nhanh chóng cho người đến đưa Phương Nghiên đi nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT