“Có chỗ nào không hiểu, nếu được thì cứ nói ra tôi phân tích cho cậu?” Lâm Tiêu hỏi.
Phương Nghiên không ngủ được, chẳng lẽ anh ta lại ngủ được sao? Cho nên Lâm Tiêu cũng lười đi vạch trần “kỹ năng nói dối và diễn xuất vụng về” đó của Phương Nghiên.
Vốn dĩ Lâm Tiêu nghĩ mình sẽ bài xích việc nằm cùng một giường với Phương Nghiên, dù sao anh ta cũng có chút bệnh sạch sẽ. Nhưng chân chính đến lúc này mới phát hiện mình hoàn toàn không bài xích việc ngủ chung với Phương Nghiên.
Tuy hai người bọn họ cũng không đắp chung một cái chăn, nhưng trong lòng Lâm Tiêu hiểu rất rõ nếu anh ta đã bài xích một người thì đừng nói là nằm chung trên một chiếc giường, chỉ ngồi ăn chung một bàn đã làm anh ta cảm thấy không thoải mái.
Không chỉ là về mặt tâm lý, ngay cả sinh lý cũng cảm thấy bài xích.
Cho nên là mình có hảo cảm với Phương Nghiên sao? Trong lòng Lâm Tiêu thầm cười “tự giễu” chính mình.
“Không cần đâu, ngủ thôi.” Phương Nghiên cười nhạt “ha ha” vài tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT