Hàn Tử Việt tự cho rằng bản thân không phải là người tốt, vì đã đạt được mục đích nên anh không chút do dự để Thẩm Thư rời đi, đồng thời bồi thường cho Thẩm Thư một số tiền lớn, coi như đêm đó anh đã gây ra lỗi lầm nên phải bù đắp lại.
Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ gắn bó cả đời với cậu thiếu niên nhỏ hơn mình rất nhiều tuổi này nên chỉ có thể bù đắp vật chất cho cậu. Tuy nhiên, khi Hàn Tử Việt gặp lại Thẩm Thư vào bảy năm sau, người kia đã thực sự cho anh một “bất ngờ” rất lớn.
Thông tin mà Lâm Tiêu tìm được cho thấy Thẩm An đích thực là con trai của anh và Thẩm Thư.
Hàn Tử Việt ngồi trong phòng khách sạn gần như cả đêm, suy nghĩ về rất nhiều thứ. Trong số đó, hiển nhiên có những nghi ngờ ác ý về mục đích của Thẩm Thư khi một mình sinh hạ và nuôi nấng Thẩm An.
Không thể trách anh suy nghĩ như vậy được. Nhà họ Hàn là một gia tộc lớn, các loại mưu mô ghê tởm ở bên trong từ nhỏ Hàn Tử Việt đã nhìn thấu nhiều rồi.
Bảy năm trước, Thẩm Thư quả thực là một Omega yên tĩnh và rất phục tùng, nhưng bảy năm sau thì sao? Không ai có thể đảm bảo rằng một đời người sẽ không bao giờ thay đổi.
Ngày hôm sau, sáng sớm Hàn Tử Việt đã bảo tài xế đưa anh đến dưới chung cư mà Thẩm Thư và Thẩm An đang ở, chờ Thẩm Thư đưa Thẩm An ra ngoài.
……
Thẩm Thư nhận ra ánh mắt của Hàn Tử Việt, phản ứng đầu tiên chính là kéo Thẩm An về phía sau, muốn tránh khỏi nơi này. Nhưng chỉ vài giây sau, hai cha con họ đã bị một dàn vệ sĩ mặc đồ đen bao vây lại.
Sắc mặt Thẩm Thư nhất thời trở nên âm trầm, sau đó trực tiếp nhìn thẳng về phía Hàn Tử Việt vừa xuống xe: “Anh muốn làm gì?”
“Tôi muốn nói chuyện với em về đứa bé…” Hai mắt Alpha cao lớn nhìn chăm chú vào Thẩm An đang bị Thẩm Thư ôm lấy, thấy nhóc đang sợ hãi nhìn xung quanh liền thẳng thắn nói ra.
Nhưng anh còn chưa kịp nói xong đã bị Thẩm Thư cắt ngang: “Nhưng tôi nghĩ giữa chúng ta không có gì để nói cả. An An là con của tôi, của một mình tôi!”
Thẩm Thư là một người rất ôn hòa, hầu như không bao giờ xung đột với người khác, thậm chí rất ít khi to tiếng. Có lẽ khi làm cha đã khiến cậu trở nên mạnh mẽ hơn và Thẩm An chính là điểm mấu chốt của cậu.
Bảy năm trước, Thẩm Thư sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng có một ngày mình lại nói chuyện với Hàn Tử Việt như thế này. Ngay cả bản thân Hàn Tử Việt cũng rất kinh ngạc trong lòng, phản ứng của Thẩm Thư quá mức cực đoan.
Nhiều người đi đường xung quanh đã dừng lại để xem chuyện này, thậm chí có một số người có lòng tốt đã lấy máy liên lạc ra chuẩn bị gọi cảnh sát.
“Đây không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, chúng ta lên xe trước đi.” Lâm Tiêu ở bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.