Tôi ở lại phòng bệnh của Thẩm Nghiên ba ngày, công ty giục tôi lăn về xem kịch bản. Tôi không muốn đi nhưng cũng chẳng có lý do nán lại, rất nhiều bạn bè của Thẩm Nghiên biết anh gặp tai nạn cũng tới bệnh viện thăm anh. Thế là tôi đành đi.

Quan Âm Bồ Tát hiển linh, mắt Thẩm Nghiên không sao.

Nghe tin, tôi lập tức liên hệ một điều dưỡng trong viện, nhân lúc Thẩm Nghiên ngủ say cởi ngọc Quan m xuống, gửi chuyển phát cho tôi.

Tôi cầm miếng ngọc Quan Âm Bồ Tát tưởng mất lại quay về, thành kính nghĩ, cảm ơn Bồ Tát, xin tiếp tục phù hộ con, giúp con nổi tiếng.

Phim mới lại chuẩn bị khai máy, tôi gấp rút vào đoàn.

Nhưng trước đó, tôi lại ghé bệnh viện thăm Thẩm Nghiên.

Thẩm Nghiên đã tháo băng gạc, có thể nhìn không ít đồ vật.

Tôi mang theo một giỏ trái cây.

Thẩm Nghiên nhìn thấy tôi, mặt mày lạnh nhạt: Tôi sắp khỏi bệnh cô mới đến thăm? Cô có lương tâm hay không?

Tôi: Sorry.

Thẩm Nghiên ghét bỏ: Ai lại mua sầu riêng đi thăm người bệnh?

Tôi định lên tiếng thì cửa mở, một mỹ nhân tóc đen dài thẳng bước vào.

Cô ấy ghét bỏ quạt mũi, nhìn tôi rồi nhìn Thẩm Nghiên, nhìn tôi rồi lại nhìn Thẩm Nghiên.

Không khí bỗng trở nên gượng gạo.

Rốt cuộc Thẩm Thái tử mở miệng: Cô ấy là bạn anh.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Nghiên giới thiệu tôi là bạn anh với người ngoài, tôi nhoẻn cười.

Mỹ nhân quan sát tôi, chẳng nói chẳng rằng rời khỏi phòng bệnh.

Tôi đã ảo tưởng ra một bộ phim ngôn tình. Nữ chính bắt quả tang nam chính ngoại tình, tan nát cõi lòng muốn dứt áo ra đi. Dựa theo kịch bản phim thần tượng, Thẩm Nghiên hẳn sẽ đuổi theo. Anh giải thích rằng “anh và cô ấy không có gì hết, em hãy tin anh”, đối phương nói “tôi không tin, tôi không tin, tôi không tin”. Thẩm Nghiên ngả ngớn tiếp lời “anh sẽ khiến em tin” rồi kabedon đối phương, sau đó hôn môi.

Thực tế, Thẩm Thái tử tỉnh queo: Kệ nó.

Rất nhanh, anh đã khôi phục bình tĩnh.

Tôi: Xem ra anh không nói dối.

Thẩm Thái tử: ?

Tôi: Trước kia anh từng nói với tôi, có rất nhiều phụ nữ theo đuổi anh.

Thẩm Thái tử hoàn hồn: Cực kỳ nhiều.

Tôi: Nếu anh không ăn sầu riêng thì tôi mang về nhé.

Thẩm Thái tử: Đã mang tới rồi thì để lại đi.

Tôi: Dưỡng thương cho tốt, tôi sẽ làm một nữ phụ chuyên nghiệp, không để anh mất mặt đâu.

Trên đường về, tôi quyết định phấn đấu làm việc.

Tiền đồ của nữ nghệ sĩ tuyến mười tám vẫn luôn xán lạn.

Trong lúc dưỡng thương, mỗi ngày Thẩm Thái tử đều gửi tôi voice chat, tôi đáp câu được câu chăng.

Thẩm Thái tử hỏi: Dầu gội ngăn rụng tóc tôi đưa cô thế nào?

Tôi: Ồ, để ở nhà, quên mang.

Thẩm Thái tử: Khỏi cần phiền toái, tôi lại gửi cô một thùng. Bả vai cô quá hẹp, để tóc dài buông xoã mới đẹp.

Tôi: Dầu gội bao nhiêu tiền?

Thẩm Thái tử: Cô cũng xứng nói chuyện tiền nong với tôi.

Tôi: Nghèo cỡ nào đi nữa cũng phải có tiền mua dầu gội mà.

Thẩm Thái tử: Dầu gội trị giá một trăm triệu, trả tiền tôi đi.

Tôi: Được rồi. Anh nhắm mắt nghỉ ngơi nhiều vào, đừng cứ chăm chăm xem di động.

Thẩm Thái tử: Nhắm mắt? Trong bệnh viện đều là trộm cắp, có người nửa đêm trộm Quan Âm trên cổ ông đây, dám làm không dám nhận, gặp mặt còn vờ làm người xa lạ.

Tôi thoáng trầm ngâm: … Anh biết cả rồi?

Thẩm Thái tử: Vớ vẩn.

Tôi vào đoàn không bao lâu thì đã có diễn viên khách mời tới đóng phim.

Tôi phát hiện cô gái này quen lắm, chính là mỹ nhân tóc đen dài thẳng gặp ở phòng bệnh Thẩm Nghiên, cô ấy giới thiệu mình là em gái cùng mẹ khác cha của Thẩm Nghiên.

Thẩm Nghiên: Hôm cô đến thăm, tôi chuẩn bị cắt đứt tình cảm anh em với nó.

Nghe vậy, tôi nổi máu hóng hớt: Wow, cấm kỵ? Loạn luân? Cô ấy yêu thầm anh rất nhiều năm.

Thẩm Nghiên: Nó xứng à? Ba chữ này tôi chỉ nói một lần thôi.

Tôi: … Tôi cảm giác quan hệ giữa hai người không tốt. n oán nhà giàu sao?

Thẩm Nghiên: Tôi gặp tai nạn xe cộ vì nó lái xe đấy. Nó cầm lái mà chẳng sứt sẹo miếng thịt nào, còn tôi đây suýt mù luôn.

Tôi: Người tốt đều có phúc về sau.

Thẩm Nghiên nói tiếp: Nếu khuôn mặt tôi bị huỷ hoại sẽ không thể lăn lộn giới giải trí nữa. Thật nhàm chám, rất nhiều phụ nữ thích tôi vì gương mặt, càng nhiều người lại vì tiền.

Tôi: Đừng tiêu cực thế. Anh trau dồi diễn xuất, sau này sẽ có người thích anh vì khả năng diễn xuất của anh thôi.

Thẩm Nghiên lại gõ một hàng chữ dài: Ngày đó cô thấy em gái tôi bước vào, nét mặt cô rất bình tĩnh. Tôi cứ nghĩ mãi, là do cô diễn tốt hay vì cô không hề thích tôi?

Tôi xem đi xem lại tin nhắn ba lần.

Phó đạo diễn bắc loa giục tôi lên ngựa, thực hiện cảnh quay bù.

Tôi liên tục quên lời thoại, nam chính an ủi tôi: Từ từ thôi.

Tôi khẽ gật đầu.

Tôi rất muốn xem di động nhưng phải khắc chế bản thân.

Quay xong cảnh này, tôi cũng nghĩ xong cách trả lời anh, tôi mở WeChat, Thẩm Nghiên đã thu hồi tin nhắn.

Tôi ngây ngốc xem tin nhắn bị thu hồi, đột nhiên có người lại gần bên cạnh. Là em gái Thẩm Nghiên, cô ấy cười khà khà.

Nào ngờ chưa được bao lâu, Thẩm Nghiên nổi giận đùng đùng gửi voice chat: Lưu! Lộ! Lộ!

Tôi vô cớ đỏ mặt.

Thẩm Nghiên: Biết người biết mặt không biết lòng. Nghe nói cô ghi chú tôi ở WeChat là “Husky”, “lắm tiền”?

Tôi: Đó là… cách gọi yêu.

Thẩm Nghiên không vui: Chó nhà mà gọi yêu? Tôi gọi cô là nha hoàn của Thẩm Nghiên, cô vui chắc?

Tôi: Anh có thể gọi bà xã.

Thẩm Nghiên: Đừng có lạt mềm buộc chặt.

Tôi: Ờ.

Thẩm Nghiên hòa hoãn: Phụ nữ theo đuổi rất nhiều nhưng tôi chưa chủ động theo đuổi ai.

Tôi uyển chuyển: Anh có thể thử lên Weibo hẹn người 419.

Thẩm Nghiên: Cái rắm.

Thẩm Nghiên trực tiếp gọi điện cho tôi, ý là cảm thấy tôi lòng dạ sâu xa.

Tôi: Tôi sợ anh ở phòng bệnh phát chán mới tìm cơ hội giúp anh hoạt động trí óc.

Thẩm Nghiên: Tôi còn cần động não ư? Từ lần đầu tiên gặp em đã động não rồi.

Tôi: …

Thẩm Nghiên: Tôi từng xem vở kịch nói của em, còn ngồi ở hàng đầu. Nhưng em quá flop, tên quá dung tục, giới giải trí có một vạn người tên Lưu Lộ Lộ nên tôi đã quên béng em.

Tôi: ?

Thẩm Nghiên: Sau đó gặp lại em nên nhớ ra. Tôi nói với Tôn Hi, tôi vờ hỏi WeChat cô ấy, chờ vào nhóm xong, cô ấy sẽ giả bộ không quen biết tôi, sau đó khen tôi trước mặt em để tăng độ tin cậy.

Thẩm Nghiên cười lạnh: Tôi gặp nạn xe cộ cũng tại em đấy.

Tôi: ?

Thẩm Nghiên: Em gái tôi muốn cướp di động xem người tôi thích là ai. Kết quả, con bé ngu ngốc này lái xe không nhìn đường, tông vào đuôi xe người ta. Em đoán xem ảnh chụp trong điện thoại tôi lúc ấy là ai?

Tôi: Là tôi?

Thẩm Nghiên: Cũng có thể là con ông cháu cha tên ABB nào đó.

Tôi cạn lời.

Thẩm Nghiên: Em nhớ không? Lúc mua dầu gội cho em, tôi đã bắt em đồng ý một việc, về sau em phải thỏa mãn một yêu cầu nhỏ của tôi?

Tôi: Nhớ.

Thẩm Nghiên: Ngay bây giờ, mở cửa phòng ra.

Tôi cúp điện thoại, nhìn qua mắt mèo, có một người đàn ông quấn băng gạc trên đầu lẳng lặng đứng ở cửa. Anh đang cười với tôi.

~~~~~~~~~~

#Mẩu chuyện nhỏ số 1:

“Nếu tình yêu của tôi chỉ là con đầu lòng của quyền lực, nó sẽ là đứa con hoang định sẵn không cha.”

Đây là lời thoại “Shakespeare in Space” nguyên gốc đã tập luyện trước đó.

Thẩm Nghiên thao thao bất tuyệt: Hàng ghế đầu của bọn em còn chẳng ngồi kín, điều hòa trung tâm khán đài thì rỉ nước, anh và bạn phải đổi chỗ hai lần…

Tôi: Rồi rồi, em biết anh đến xem rồi.

#Mẩu chuyện nhỏ số 2:

Thẩm Nghiên: Chúng ta đã hẹn hò hơn một năm, sao em vẫn chưa lừa sắc anh?

Tôi: Đêm nay anh có thể ở lại.

Thẩm Nghiên phấn chấn: Về sau nhớ đổi nickname WeChat anh là “Eo chó săn dẻo dai”.

Tôi: … Tiếng Trung của anh tốt phết.

#Mẩu chuyện nhỏ số 3:

Thẩm Nghiên ho khan: Trong gia đình không thể có hai diễn viên, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Anh đã tính toán hướng đi sau này rồi, nhưng em phải cùng anh đi gặp người lớn để họ biết mặt em.

Tôi: Em bây giờ là nữ minh tinh tuyến hai, còn phải xem lịch trình đã.

#Mẩu chuyện nhỏ số 4:

Thẩm Nghiên lạnh mặt nhìn qua: Đám fans của em bốc phét không tin được, dám bảo em nuôi một tên ẻo lả? Đùa? Anh đây là ai chứ?

Tôi: Họ giúp em giám sát anh thôi.

#Mẩu chuyện nhỏ số 5:

Thẩm Nghiên từ tốn nói: Tin tức paparazzi nói anh thuê phòng đêm khuya ở khách sạn hôm nay là giả, đó là em gái anh.

Tôi nói: Em chưa vẫn xem tin lá cải.

Thẩm Nghiên: Tối mai ăn bữa cơm kỷ niệm ba năm hẹn hò nhé. Phải rồi, em nhớ trang điểm đẹp chút.

Tôi cúi đầu cười khẽ.

Trong vòng bạn bè, em gái Thẩm Nghiên phấn khích đăng ảnh bóng bay: Vất vả ba ngày, hôm nào cũng trang trí hội trường cầu hôn.

Cô ấy đoảng hệt ông anh trai của mình, quên chặn tôi xem.

Tôi đang chờ, chờ buổi tối mai đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play