Gần năm giờ sáng, hai người chính thức lên đỉnh.
Không có tán cây che chở, gió trên đỉnh núi khiến người ta lắc lư. Trời vừa mờ sáng, mây đã cuồn cuộn tụ lại tứ phía như nước biển trắng xám, dày và chậm chạp. Chúng gần như bất động, bao phủ mọi thứ bên dưới, những ngọn núi gần đó như hòn đảo đen chìm bên trong, xa nhau nhìn nhau.
Quý Thời Thu thả Ngô Ngu xuống đất, đặt balo bên cạnh cô.
Ngô Ngu ngẩng đầu lên nhìn. Lúc này Quý Thời Thu đã cởi mũ phe phẩy và nhìn cung quanh. Mấy giờ đi bộ lẽ ra đã khiến anh kiệt sức nhưng không thấy anh mệt chút nào, sắc mặt hồng hào, đôi mắt sáng ngời giống như một bệnh nhân hồi quang phản chiếu hay một du khách lần đầu bắt gặp cảnh tượng kỳ diệu, mang niềm hưng phấn lạ lùng, khác một trời một vực với chính anh của hai ngày trước.
Ngô Ngu lấy một thanh Snickers từ trong balo, bóc ra cắn một miếng và hỏi Quý Thời Thu muốn ăn hay không.
Anh khẽ lắc đầu.
Cô hỏi: “Cậu không đói hả?”
Quý Thời Thu trả lời: “Không đói.”
Ngô Ngu nhai rôm rốp, vị socola trắng lan tỏa trong miệng, ngọt khé cổ họng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT