"Tôi đi công tác, chỉ chừa ra hai ngày, trong những món cô nói có từng ăn bánh canh Cẩm Vân. Sau này đến huyện Nam công tác nữa, thì tôi sẽ nếm thử những món ăn còn lại."
Quý Kiêu nhìn thần sắc tự nhiên của cô, nhìn thoáng qua Lâm Quế Phương đang nằm nghiêng trên sô pha, hé miệng ra ngủ khò khè, giống như có nước miếng chảy ra từ miệng, còn bẹp miệng một cái.
Hình như anh ta cảm thấy có hơi cay mắt, xê dịch tầm mắt, mất đi dục vọng nói chuyện về mỹ thực.
Lâm Thiển Thiển phát hiện vẻ mặt anh ta có sự thay đổi, quay đầu nhìn về phía Lâm Quế Phương đang ngủ say đến mức không còn hình tượng, sợ tới mức muốn lấy một cái mặt nạ đeo lên mặt Lâm Quế Phương. Cô vội vàng chỉnh tư thế ngủ của Lâm Quế Phương, bảo cô nằm ngửa ra, móc khăn tay ra lau khóe miệng cho cô.
Khi Giang Mật quay lại, Lâm Thiển Thiển và Quý Kiêu không hề nói chuyện, ẩn ẩn lộ ra sự xấu hổ.
Lâm Thiển Thiển nhìn thấy Giang Mật đã quay lại, thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Chị Mật Mật, chị xong việc rồi sao? Chúng ta đưa Phương Phương về nhà."
"Ừ." Giang Mật thúc thúc Lâm Quế Phương: "Phương Phương, dậy dậy, chúng ta về nhà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play