Mỗi khi cô ấy tỉnh dậy sau giấc mơ, hình bóng gầy gò và thẳng tắp của anh ấy lại đóng băng trong tâm trí cô, thật cô đơn và yên tĩnh.
Anh ấy luôn đứng phía sau cô ấy không xa, nhìn cô ấy từ xa. Đôi mắt đen ấy tràn đầy sự nhẫn nhịn và kiềm chế. Dù vậy, vẫn có chút yêu thương vô tình lộ ra. Dường như chỉ cần cô ấy quay đầu lại là có thể nhìn thấy anh ấy, nhưng cô ấy đã không quay đầu lại.
Chỉ cần nhìn lại cảnh trong giấc mơ, Lâm Thiển Thiển có thể cảm nhận được bầu không khí buồn bã mơ hồ, như thể trái tim cô ấy bị khoét rỗng.
"Em đừng quá ám ảnh về những chuyện trong giấc mơ có phải là sự thật hay không. Chuyện tình cảm là do số phận. Em cứ mặc kệ nó đi. Nếu không thì em sẽ khiến cho Cố Lan Thanh thấy bối rối." Giang Mật lấy một chiếc khăn tay ra đưa cho Lâm Thiển Thiển. Qua khóe mắt, cô thoáng thấy Tiêu Lệ và Cố Lan Thanh đang đứng ở cửa, hồn đều sắp bị dọa tới bay mất luôn.
Giang Mật nghĩ rằng Lâm Thiển Thiển bị giấc mơ ràng buộc, không thể nhận ra trái tim thực sự của mình. Cô ấy càng dây dưa với Cố Lan Thanh thì cô ấy sẽ càng đẩy Cố Lan Thanh ra xa.
Càng yêu một người sâu đậm thì lại càng muốn tình cảm của đối phương phải thật trong sạch.
Cố Lan Thanh là người sống tỉnh táo và lý trí. Trước đó, anh ấy đã lên kế hoạch hẹn hò với Lâm Thiển Thiển, điều đó có nghĩa là không phải anh ấy không có chút tình cảm nào với cô ấy. Nhưng cuối cùng, anh ấy vẫn từ bỏ. Có lẽ tình cảm của Lâm Thiển Thiển không phải loại tình cảm mà anh ấy muốn nên lý trí đã lấn át chút tình cảm đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play