Tóm lấy một mình ông ta để kéo.
"Tổng giám đốc Quý biết rõ lợi ích của hạng mục Kim Loan. Nếu ông đồng ý thì chắc chắn sẽ không phải chịu thiệt. Chuyện đến bây giờ, tôi cũng không giấu ông nữa. Nếu không phải vì vợ tôi muốn làm dự án ở Bắc Kinh, tôi không muốn thấy cô ấy vất vả, vì vậy tôi mới chia một nửa chiếc bánh trong tay ra để kéo đầu tư cho cô ấy". Tiêu Lệ thờ ơ nói, như thể anh không quan tâm đến cuộc đàm phán này, thái độ không cần thiết: " Ông Kiều đã nhượng bộ với điều kiện ban đầu của mình nên chúng tôi đã đồng ý hợp tác với ông ấy. Không cần phải từ bỏ miếng bánh là hạng mục Kim Loan trong tay của tôi ."
Tổng giám đốc Quý chăm chú nhìn Tiêu Lệ với ánh mắt thăm dò, cố gắng nhìn từ biểu hiện của Tiêu Lệ xem anh có thực sự hợp tác với Kiều Văn Bách hay không.
Nhưng sắc mặt của Tiêu Lệ vẫn như thường, ánh mắt thâm trầm khó đoán, căn bản nhìn không thấy được tâm tư của anh ấy.
Tiêu Lệ nhướng mày, bắt gặp ánh mắt của giám đốc Quý đang nhìn mình: "Tổng giám đốc Quý vừa nói rằng trong kinh doanh, chúng ta phải tối đa hóa lợi ích của mình. Tôi là một người làm ăn chứ không phải một nhà từ thiện. Không thể bỏ mặt tiền không kiếm, lại tự dưng dâng ra cho người khác kiếm.
Trong lòng Tổng giám đốc Quý thực sự hối hận, nếu hôm qua ông ý đồng ý, chẳng phải mọi người đều vui vẻ sao?
Chỉ sau một đêm, một người vui, một người buồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play