"Đợt lễ tết, em đã tặng quà cho nó." Giang Kiến Quân nhạy bén mà cảm thấy được cảm xúc của Chân Tú Châu đã thay đổi, vội vã giải thích, nhưng anh ăn nói vụng về, càng nói càng khiến mọi chuyện đi xuống: "Phúc Bảo muốn tặng quà cảm ơn em, người nhà anh đều không thích nợ nần ai."
Trong đầu Chân Tú Châu quanh quẩn câu nói của anh: "Người nhà anh đều không thích nợ nần ai".
Cô ấy cảm thấy tức ngực khó thở, hít thật sâu một hơi: "Hôm nào anh có thời gian rảnh thì thay Phúc Bảo đưa vào trong thành. Nếu tiện thì có thể đưa tới cho em, nếu không tiện thì có thể đặt ở tiệm cơm Bốn Mùa, hoặc là nhà xưởng của anh, tự em đi lấy."
Giang Kiến Quân nghe thấy giọng điệu khách sáo của cô ấy là biết bản thân lại nói sai, trong lòng ảo não không thôi.
Giọng nói của anh chậm rì rì: "Buổi chiều ngày mai anh có thời gian rảnh, anh sẽ đưa đến đây cho em".
"Được." Chân Tú Châu không nhìn Giang Kiến Quân nữa, cúi đầu lật xem vải vóc: "Hôm nay em gọi cho Mật Mật một cuộc điện thoại, em ấy có cửa hàng ở cửa hàng bách hóa và Cung Tiêu Xã, đồ hộp của anh cũng có thể đặt ở trong cửa hàng của cô ấy để bán, như vậy thì việc mở rộng thị trường mới có tác dụng."
Giang Kiến Quân ngẩn người: "Vì chuyện này mà em lại gọi điện thoại cho Mật Mật à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play