Tiêu Lệ cầm lấy chăn mỏng ở bên cạnh đắp lên người ông nội Dương.
Giang Mật lẳng lặng nhìn chằm chằm gương mặt say ngủ của ông nội Dương, ông ấy nhíu mày lại, quanh quẩn nỗi u buồn.
Cô suy đoán trong lòng của ông ấy không thể buông bỏ chuyện mất đi con gái, chỉ là lúc đối mặt với bà Tiêu, ông ấy không thể không tỉnh lại. Nếu không thì bà Tiêu sẽ không có cách nào tha thứ cho bản thân, buông xuống gông xiềng đeo trên vai.
Một bàn tay dày rộng nắm lấy bàn tay của cô, Giang Mật nghiêng đầu nhìn lại, nhìn thấy ánh mắt sáng quắc của Tiêu Lệ đang chăm chú nhìn cô.
Cô hỏi: "Sao vậy?"
Đôi tay của Tiêu Lệ nắm bàn tay thon dài của cô, chậm rãi nói: "Anh rất may mắn, lúc trước vì báo ơn mà không màng ý nguyện của em, cưới em về nhà."
Tiêu Lệ cũng không để ý hôn ước cha mẹ định ra từ nhỏ, thứ anh để ý là ơn tình Giang Xuân Sinh dành cho anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play