Thím Tiêu không lên tiếng, trong lòng coi thường bà Tiêu không có kiến thức.
Bọn họ đều đã rời thôn rồi, làm gì có đạo lý trở về?
Tiểu Lượng còn lớn hơn Tiêu Dương cùng Tiêu Noãn Noãn một tuổi, hiện tại đã bảy tuổi, không thể chậm trễ thêm.
Thím Tiêu từ trong phòng ra tới, nhìn thấy con trai cả Tiêu Duyên, vội vàng lôi kéo anh ta đến phòng bên cạnh: "Hôm nay mẹ nhìn thấy Tiêu Lệ, nó lái một chiếc ô tô rất xa hoa, làm tài xế cho một ông chủ lớn. Ông chủ của nó còn đưa Tiêu Dương cùng Tiêu Noãn Noãn vào Cung Thiếu Niên học tập, con đi tìm hiểu một chút, nói Tiêu Lệ bảo ông chủ của nó cũng đưa Tiểu Lượng nhà chúng ta vào đó học lớp một đi."
Tiêu Duyên cùng Tiêu Lệ là anh em họ, anh ta không cao, giống như thím Tiêu, chỉ cao khoảng 1 mét 65, chỉ là hình dáng mặt mày có chút giống Tiêu Lệ.
Anh ta nghe xong thì ngạc nhiên nói: "Mẹ, trước kia chúng ta đối xử với Tiêu Lệ như thế nào? Trong lòng Tiêu Lệ không ghi hận chúng ta đã tính là rộng lượng rồi, mẹ còn muốn Tiêu Lệ giúp chúng ta?"
"Con đâu có đắc tội với Tiêu Lệ". Thím Tiêu vén quần áo lên, trên dây quần có một cái túi nhỏ, bà ta móc ra hai đồng tiền đưa cho Tiêu Duyên: "Con mua hai cân đường đưa cho Tiêu Lệ".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play