Đoàn Văn Nhân trong lòng hung tợn mắng Đoàn Ninh Viễn một trận, chuyện này không phải chuyện nhỏ, nếu bị truyền ra ngoài sẽ làm tổn hại đến thanh danh của phủ Trấn Quốc Công, hành động của đệ đệ không thoả đáng, không tiện ngoan cố phân bua, muốn đánh gãy ý muốn của Đằng Ngọc Ý, vậy phải nhờ người làm tỷ tỷ như nàng xoay chuyển cục diện.
Nàng ngẫm nghĩ một hồi đang muốn mở miệng, Đằng Ngọc Ý đột nhiên thi lễ với Lận Thừa Hữu đang ngoài phòng: "Dám hỏi thế tử, một người bị trúng độc yêu, nếu không uống thuốc có thể sống được bao lâu?"
Lận Thừa Hữu liếc nhìn năm đôi giày lộ ra ngoài rèm, kẻ đó thế mà giữ được bình ổn, đã ở trong phòng lâu như vậy rồi mà đến bây giờ vẫn chưa lộ ra kẽ hở, y lười biếng đặt tách trà xuống, đứng dậy và đi vào: "Nhiều nhất là một hai giờ."
Đằng Ngọc Ý gật đầu và đi về phía giường Hồ, vừa đi vừa vắt ra vài giọt nước mắt giả dối:
"Từ khi chuyện xảy ra cho đến nay đã hai tiếng rồi, nếu nói là hai tiếng thiết nghĩ Đổng Nhị Nương đã quy tiên rồi, không thể cứu nàng ấy, trong lòng ta cảm thấy thật không dễ chịu."
Nàng bước tới trước rèm giả vờ muốn hành lễ, nào ngờ bị hoa mắt chóng mặt, trong chốc lát không thể đứng vững, cánh tay của nàng vô tình đập vào chân Đổng Nhị Nương, đập đến cơ thể Đổng Nhị Nương trở nên cứng đờ.
Đằng Ngọc Ý lập tức vờ ra vẻ hoảng sợ, kinh hãi mà lui ra ngoài nói: "Đổng Nhị Nương, Đổng Nhị Nương, nàng ấy động đậy rồi."
Tất cả mọi người đều bàng hoàng, vội vã ào đến trước giường Hồ.
Đầu tiên quản gia nương tử thăm dò hơi thở, hơi thở nóng hổi phả vào đầu ngón tay, thật sự còn sống. Lúc đầu bà vui vẻ mà nghi ngờ, mới hai tiếng đồng hồ sao Nhị nương không uống thuốc mà vẫn ổn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT