Ngu Công bị hai bên tấn công, nhất thời như ngồi trên đống lửa, bị gia nhân ép phải rửa tay mặt, cơn buồn ngủ lập tức tan biến. Ông nhận chén trà do Lận Thừa Hữu đích thân đưa tới, khuôn mặt đầy vẻ bất đắc dĩ: “Thế tử, ngài cứ yên tâm đi đi, có lão phu ở đây, tối nay thơ hội này chắc chắn sẽ nghiêm túc, giữ gìn lễ phép.”
Lận Thừa Hữu lúc này mới tha cho Ngu Công, lại quay sang nói với A Chi: “Thống lĩnh Thường đang ở ngoài thủy tạ, muội đừng nghịch quá, nếu chọc giận Ngu phu tử thì đừng mong A ca đến Quốc Tử Giám xin lỗi thay cho muội.”
A Chi bĩu môi tỏ vẻ không phục, nhưng cái đầu nhỏ vẫn khẽ gật.
Lận Thừa Hữu cười nhạt một tiếng, đứng lên nói: “Các vị cứ vui vẻ, thứ cho tại hạ đi trước một bước.”
Mọi người đành phải đứng dậy tiễn biệt. Khi đi qua chỗ Lư Triệu An, Lận Thừa Hữu bỗng nhiên dừng chân: “Các hạ có phải là Lư tiến sĩ đoạt giải đầu năm nay?”
Lư Triệu An chắp tay: “Lư mỗ ra mắt thế tử điện hạ.”
Lận Thừa Hữu cười tươi: “Ngưỡng mộ đã lâu. Nghe danh công tử Lư có tài viết văn như vàng ngọc, hôm nay gặp mặt, quả nhiên bất phàm. Hôm nay ta không thể bồi tiếp, mong hôm khác sẽ mời công tử Lư uống một chầu ra trò.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT