"Nếu dượng không tin, cứ đến Bình Khang Phường mà hỏi thăm, Thế tử của Thành vương chắc vẫn còn ở Thải Phượng Lâu, mấy vị quan lại đó cũng có lẽ chưa đi đâu."
Đỗ Dụ Tri thường xuyên vuốt râu, nói: "Đã như vậy, trước khi đi con cũng nên chào tạm biệt dì và dượng một tiếng."
Đằng Ngọc Ý hùng hồn đáp: "Con đã lâu chưa về Trường An, thật lòng muốn ra ngoài dạo một vòng, vốn nghĩ đi rồi về ngay, nào ngờ lại gặp phải chuyện như vậy."
Đỗ Thiệu Đường rụt rè chen lời: "Gia gia, việc này không thể trách biểu tỷ Ngọc Ý, tính khí của Thế tử Thành vương gia gia cũng biết mà, nếu ngài ấy muốn làm gì thì đâu để ý đến những điều khác."
Đỗ Đình Lan thấy sắc mặt cha đã dịu lại, tò mò cầm lấy thanh kiếm phỉ thúy: "Sao rồi, đã giải được chú chưa?"
"Giải rồi." Đằng Ngọc Ý vuốt nhẹ thân kiếm xanh biếc, nói: "Ngày nào đó nếu gặp lại yêu tà, ta sẽ chém một con ngay trước mặt biểu tỷ cho mà xem."
Đỗ Đình Lan giật mình: "Không cần đâu, chưa đợi muội chém yêu quái, tỷ đã sợ ngất rồi. Với lại, sau này bình an vô sự, làm gì có cơ hội gặp lại yêu tà nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT