Ngạc Cơ tới gần đánh giá lão đạo, mới phát hiện khí tức trên người y thanh tĩnh, hai tay lại thon dài  sạch sẽ, lúc nói chuyện tươi cười như hoa nở, nào giống người lôi thôi.
Bà ta vốn có một đôi mắt chanh chua, mơ hồ đoán được y chính là vị Thành vương thế tử kia, hai chân chẳng hiểu sao nhũn ra, mắt cũng không dám nhìn loạn, cúi đầu dẫn bọn họ đi lên phía trước, dịu giọng nói: "Xin đi theo nô gia."
Khí Trí vội vã đuổi lên: “Sư huynh, kiếm của Vương công tử“
Lận Thừa Hữu ngắt lời y: "Trước mắt cứu người quan trọng, chuyện không liên quan để sau lại nói."
Ngạc Cơ lo sợ nghi hoặc gật đầu: "Quyển Nhi Lê chỉ sợ dữ nhiều lành ít, vẫn mong đạo trưởng nhanh giúp đỡ tìm người."
Khí Trí cắn cắn môi, bất đắc dĩ nhìn về phía Đằng Ngọc Ý.
Đằng Ngọc Ý liếc mắt nhìn bóng lưng Lận Thừa Hữu, biết ngay y sẽ cố ý làm khó dễ nàng, ở lại tại đây lành ít dữ nhiều, nếu tạm thời tìm không tìm được cơ hội, chi bằng ra khỏi lầu lại tính tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play