Đối mặt với đám đông nhiệt tình, lão đạo sĩ mỉm cười ấn hai tay xuống: "Không vội không vội, bần đạo làm phép ‘Huyền Giám Đạo Dẫn’ cho Ngân Nô chỉ vì y là người đầu tiên bần đạo đụng phải. Biết các vị ai ai cũng đều có chỗ túng quẫn, nhưng dù sao cũng phải nghe theo duyên số đúng không?"
Chúng nhân không còn dám ồn ào nữa, yên tĩnh lại nhìn chăm chăm vào lão đạo sĩ.
Đằng Ngọc Ý thấp giọng hỏi Hoắc Khâu: “Có nhìn ra chỗ nào không thích hợp không?”
Hoắc Khâu nhìn chằm chằm lão đạo sĩ rồi chậm rãi lắc đầu: "Tiểu nhân ánh mắt vụng về, không nhìn thấy có gì khác thường."
Lão đạo sĩ nheo mắt quét qua đám đông, tình cờ thấy một người phụ nữ cẩm y tóc mây chạy từ Thải Phượng Lâu ra ngoài, mắt lão sáng lên, không giấu nổi vui mừng nói:
"Chính là vị nương tử này. Mời theo lão đạo lại đây, phía bên kia có một gian đình có cửa sổ mở tứ phía, không tránh người, lại thanh tĩnh, nếu có chỗ nào không tiện nói chỗ đông người, có thể nói riêng với bần đạo."
Đằng Ngọc Ý luôn cảm thấy lão đạo sĩ mồm mép nhanh nhảu, nụ cười quá giả tạo, bây giờ người phụ nữ được chọn này khiến nàng càng cảm thấy lão đạo sĩ có dụng ý khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT