Đằng Ngọc Ý vì thế mà rơi vào cõi u minh, đau đớn bỏ nàng mà đi, ý thức theo đó cũng rút đi, nàng dường như hóa thành một hạt bụi, vô tri vô giác trôi nổi khắp nơi.
Đang du đãng trong vô tri, bỗng một ngày tiếng ồn truyền đến bên tai nàng, có người vén tấm vải đen trước mặt nàng lên để lộ ra khung cảnh bên ngoài.
Đằng Ngọc Ý ở trong bóng tối đã lâu, vừa tỉnh lại ý thức vẫn có chút hỗn loạn. Đợi nàng phân rõ những sự vật trước mắt mới nhận ra nơi này thật quen thuộc.
Đây là một ngôi đền thờ trầm tĩnh trang nghiêm, trước sảnh có vài nội thị đang dọn dẹp.
"Ngươi đến Trường An chưa được bao lâu, thảo nào không biết nơi đây đang thờ ai. Đây là Tấn Quốc Công danh tiếng hiển hách Đằng Thiệu, khi còn sống chiến công chói lọi, bởi vì chủ trương bình loạn phiên trấn phản loạn không may bị nghịch tặc hãm hại, tính ra cũng ba năm rồi."
Đằng Ngọc Ý sững sờ, hóa ra đây là miếu của phụ thân, phụ thân đã đi ba năm, còn nàng đã đi về đâu?
"Nghe nói lúc đó thái tử đã xin chỉ, chỉ đợi con gái của Tấn Quốc Công giữ hiếu hết ba năm sẽ cưới nàng làm thái tử phi, ai biết đâu hồng nhan bạc mệnh, chẳng bao lâu con gái của Tấn Quốc Công cũng bị sát hại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play